Top 13 # Xem Nhiều Nhất Gà Chọi 2 Phao Câu Mới Nhất 5/2023 # Top Like | Ngayhoimuanhagiagoc.com

Kỳ Dị Giống Gà Không… Phao Câu

Mải mê với giống gà lạ, anh Tưởng ướm hỏi chủ nhà Min Phà Si: “Tôi muốn mua mấy con gà không phao câu về nuôi chơi, được không? Nếu không thì tôi mua một con to, thịt ra để uống rượu luôn”.

Một góc thôn Tà Chải dưới chân Tây Côn Lĩnh

Phó thôn Súng Phà Sinh có vẻ nể khách, đặt chén trà xanh cổ thụ Túng Sán thơm ngon đã có thương hiệu xuống đất, quay sang rụt rè bảo: “Mình mất công đem gà xuống tận xã cũng bán được có 100.000 đồng/kg mà”.

Min Phà Si cười hà hà: “Nhưng các anh leo đèo lội suối lên đây mua chắc là cần nó, nên phải bán hơn một chút chứ. Khi mình cần tiền, phải đem gà xuống xã thì sẽ bán rẻ hơn”.

Cả Tưởng và Vui đều bật cười trước cái “lý” hồn hậu của người đàn ông trẻ dân tộc Clao. Với họ, giống gà xương đen ngày chạy đồi, đêm ngủ cành cây mà dân bản đem bán ở chợ thị trấn Hoàng Su Phì đã có giá 160.000 đồng/kg.

Trong đàn gà cùng mẹ, chỉ có vài con gà không phao câu

Hơn nữa, có mấy ai mua gà giống lại được tính bằng cân hơi? Nhất là với giống gà lạ mà họ đang đặc biệt thích thú, thì họ đã sẵn sàng chờ nghe một mức giá cao hơn nhiều. Vậy nên giá cả không còn là vấn đề nữa.

Vấn đề ở chỗ, số gà không phao câu của Min Phà Si chỉ còn toàn gà mái, làm sao đủ cặp để làm giống? Min Phà Si gãi đầu gãi tai: “Gà trống vừa làm thịt ăn hết rồi. Vì nó không có phao câu, không đem lên bàn thờ cúng tổ tiên được, nên mỗi lần thịt gà đều chọn chúng trước”.

“Tôi cũng vừa được ăn thịt gà trống không phao câu ở bản bên. Thịt có mùi hương lúa, rất dai, giòn, ngọt hơn những loại gà khác đấy. Chắc tại những thứ ngon lành vốn tích ở phao câu đều đã ngấm hết vào xương thịt. Nhưng người Clao chúng tôi không ai cúng tổ tiên bằng thứ gà này đâu. Vì sợ khi các cụ ‘ăn’, thấy thiếu một miếng, cho rằng con cháu không thành kính lại chẳng quở trách cho ấy chứ”, Súng Phà Sinh phân trần.

Anh Min Phà Si đang cân gà giống để bán cho khách

Cả mấy “khách mua gà” cùng ồ lên vì khám phá thú vị. Có lẽ nào vì ngại điều đó mà mỗi khi đem gà xuống xã bán, người Clao lờ tịt đi chuyện gà không có phao câu? Từ đó mà danh tiếng của giống gà độc đáo của vùng đất này không được mấy ai biết đến?

Con gà mái to không phao câu của Min Phà Si đang đẻ trứng, sắp vào ấp nên Si ngần ngại không muốn bán. Mấy con gà nhỏ thì đều đuôi cụp như nhau, nhìn chưa rõ là gà trống hay mái. Chỉ có đám gà nhà Min Phà Díu là to hơn.

Cả Si và Sinh cùng thay nhau lấy điện thoại liên lạc với Díu. Díu vẫn ở đám Ma khô, nhưng có lẽ đã xong giờ lễ, không phải thổi kèn nữa nên “a lô” trao đổi oang oang bằng tiếng Clao.

Hồi lâu, Súng Phà Sinh bảo: “Díu đồng ý bán một con thôi, mà 130.000 đồng/kg đấy”. Cả nhóm liền leo dốc sang nhà Min Phà Díu. Ông Min Hồng Phà (bố đẻ của cả Díu và Si) muốn nghe lại lời của Díu, rồi gọi vợ cùng giúp khách ra đồi đuổi gà.

Ông Min Hồng Phà tin rằng, gà sẽ mọc lại phao câu khi rời Túng Sán sinh sống.

Phấn khởi vì được hưởng ứng, ông Min Hồng Phà nói luôn một hơi: “Với lại gà ở đây không có phao câu, nhưng đem về vùng khác nuôi lại mọc phao câu đó. Không thì nó cũng chết non thôi”.

Động vật không hợp thổ nhưỡng thì khó nuôi là chuyện dễ hiểu. Nhưng quả thực tôi chưa từng nghe chuyện một con gà có thể thay đổi cấu tạo nhóm xương cùng, cụt trong vòng đời như vậy bao giờ.

Phó thôn Súng Phà Sinh vặn vẹo ngón tay, nói: “Tôi cũng chưa từng theo dõi con gà không phao câu nào khi nó rời Túng Sán cả, nên chưa biết thực hư. Nhưng chuyện nó không sinh đẻ được, hoặc đẻ ra gà con lại có phao câu thì có thể lắm chứ”.

Người Clao không bao giờ dùng gà trống không phao câu để cúng tổ tiên.

Nhưng cả Tưởng và Vui đều chẳng bận tâm gì về lời “khuyến cáo” của ông Min Hồng Phà. Trong vườn nhà họ đang có nhiều giống lợn, gà, chim lạ từ nhiều vùng đất khác nhau sinh sống, nên việc chăm sóc chắc không đến nỗi quá kỳ công.

Hơn nữa, được nuôi và theo dõi những đổi thay “bí ẩn” của giống gà có một không hai này, với họ đã là sự trải nghiệm thú vị.

Min Phà Si ngập ngừng, rồi ý chừng nể khách, lật đật ra chái nhà nhặt nửa ổ trứng. “Bốn nghìn một quả à anh?”, Tưởng hỏi. “Không!”. “Năm nghìn ạ?”. “Làm gì mà đắt thế? Ba nghìn thôi”, người đàn ông Clao hồn hậu đáp vội, miệng cười tươi rói.

Anh Trịnh Hữu Tưởng cắt trụi lông đuôi để khoe gà không có phao câu.

Nãy giờ không thấy mặt, bỗng người vợ của Min Phà Si xuất hiện với một nồi cơm thơm phức. Trên chiếc mâm tròn đan bằng vầu đặt giữa nhà, năm bát cơm trắng được xới ra. Một chai rượu ngô đặt con cón bên cạnh. Chị niềm nở mời chồng, mời khách dùng bữa.

Người Clao là vậy. Khách đến nhà, ban đầu phải nhóm lửa đun trà mời khách, rồi cùng nhau ăn bát cơm nhạt, uống chén rượu ngô mới trọn tình thân mật. Chuyện mua biếu cho tặng nhau giống gà kỳ lạ, hay gì gì khác nữa không quan trọng. Chỉ có tấm lòng thực thà hiếu khách lúc nào cũng được chủ nhà chăm chút tự nhiên như hơi thở của mình.

Đám khách hân hoan ra về vì có được ổ trứng và lồng gà giống lạ. Còn với những người Clao trọn đời sinh sống dưới chân dãy Tây Côn Lĩnh trùng điệp bốn mùa mây mờ che phủ, có khách đến chơi nhà vì lũ gà không phao câu, càng thêm ấm áp cho tình người nơi đây.

Gà Không Có Phao Câu Ở Hà Giang

Anh Trịnh Hữu Tưởng cứ cười cười khi tôi rủ rê anh cùng đến xã Túng Sán (huyện Hoàng Su Phì, Hà Giang) để xem giống gà kỳ lạ, không có phao câu. Là người địa phương, do đặc thù công việc nên mỗi tháng anh thường có mặt ở hơn 20 thôn bản khác nhau trong huyện, nhưng quả thực anh chưa từng nghe thấy giống gà gì quái lạ như vậy.

Không chỉ anh Tưởng, gần 10 người già trẻ của huyện Hoàng Su Phì có mặt lúc này đều nghi hoặc chuyện giống gà không có phao câu. Bởi theo lẽ thông thường, gà đương nhiên phải có phao câu, như con cá biết bơi, con chim biết hót, con hổ biết gầm vậy.

Bật điện thoại nối máy với một số người quen tại xã Túng Sán hỏi chuyện, khuôn mặt anh Tưởng càng trở nên phân vân hơn. “Họ bảo từng thấy, từng nghe về giống gà này, nhưng không rõ hiện nay có còn không, và ai đang nuôi” – anh Tưởng nói. Người em rể của anh Tưởng cũng liên lạc với những người quen khác, khá có uy tín ở Túng Sán. Thêm một thông tin: giống gà này hiện còn có ở mấy thôn mà đồng bào Clao đang sinh sống.

Chúng tôi quyết định lên đường đến vùng đất đỉnh trời Tây Côn Lĩnh. Vượt mấy chục cây số đường đèo núi, lúc dừng chân nghỉ tại căn nhà gỗ khá rộng, nằm ngay ngã ba đường trước UBND xã Túng Sán, anh Tưởng tiếp tục dò hỏi người dân về giống gà lạ.

Chủ nhà là một người phụ nữ dân tộc Tày có quán ăn duy nhất ở đất này, nhìn đám khách cười ngượng ngập: “Các chú cứ hỏi đểu chị làm gì. Bao nhiêu năm làm dâu ở đây, năm nào chả thu mua gà qué của dân các bản đem xuống bán, mà có nghe thấy ai nói gà không có phao câu đâu?”.

Lại đi. Đang lơ ngơ ở điểm trường tiểu học vắng hoe, nơi duy nhất của thôn 4 Tà Chải có căn nhà xây kiên cố, bỗng thấy một người đàn ông Clao trẻ lững thững đi đến. Đó là Súng Phà Sinh, phó thôn 4 Tà Chải, tay cầm chiếc điện thoại cố định mấy hôm nay tự nhiên không liên lạc được, phải đem xuống xã nhờ đưa đi sửa.

Phó thôn Súng Phà Sinh vui vẻ bắt tay khách, rồi cũng bị cuốn vào câu chuyện gà không phao câu: “Hồi nhỏ tôi cũng nghe mọi người bảo thế, không tin đâu. Nhưng nhiều lần đi xem người ta mổ thịt, thấy đúng như vậy. Ở thôn 4 này có nhà anh Min Phà Díu đang nuôi mấy con đấy”.

Rồi kéo khách ra mái hiên phải của ngôi trường, anh phó thôn chỉ tay qua mấy dãy đồi cao về phía những lùm cây tít xa trên triền đồi dốc: “Đấy, nhà Díu ở đó. Nhưng anh Díu hình như đang thổi kèn trong lễ Ma khô, không có nhà đâu. Để tôi “a lô” cho Min Phà Si, là em anh Díu, nhà ngay bên cạnh. Nhà Min Phà Si cũng còn mấy con gà không phao câu”.

Không có ai nghe máy… Súng Phà Sinh vẻ mặt ngại ngần vì không giúp đỡ tận tình được cho khách. Anh Tưởng bàn: “Anh dẫn giúp chúng em đến nhà anh Si đi. Lát quay xuống, em đem điện thoại của anh ra xã gửi cho”.

Khuôn mặt của Súng Phà Sinh rạng rỡ hẳn lên. Chúng tôi vứt xe máy vào góc sân trường, theo chân anh phó thôn men theo những thửa ruộng bậc thang đang mùa cày ải ngược dốc.

Nhà Si ẩn hiện trước mắt, nhưng con đường ngoằn ngoèo dốc gấp, khiến chúng tôi cứ phải lần lượt bóc dần những lớp áo khoác vì mồ hôi cứ thi nhau túa ra trong sương mù giá lạnh.

Qua khu mộ cổ xếp đầy đá tảng đặc trưng của người Clao, rồi theo bờ suối luồn qua vườn đào rừng đang nở sớm thì đến nhà Si. Một căn nhà nhỏ tuềnh toàng trên sườn dốc, nhìn ra thung lũng rộng. Trong nhà léo xéo tiếng phụ nữ, trẻ con.

Vợ Si bật ngọn đèn điện đỏ như đom đóm đực, rồi khơi bếp lửa trong nhà mời khách ngồi. Một cái đầu bù xù chui ra từ trong góc bếp – Min Phà Si sáng nay đã kịp “ăn” mấy chén rượu, đang ngủ vùi, thấy khách đến vội vàng trở dậy.

Chạy mỗi góc nhà nhặt được một chiếc chén, Si đem ra sân rửa kỹ rồi nấu nước pha trà mời khách. Nghe phó thôn Sinh giới thiệu, anh tròn mắt cười khà khà, ngạc nhiên vì khách từ xa tìm đến nhà mình chỉ để xem những con gà lạ.

Đang bập dở điếu thuốc lào, thấy một con gà mái lớn chạy vào cửa, Si vội ngừng rít để chỉ tay cho khách, suýt nữa bị sặc: “Đấy, gà không phao câu đấy”. Mọi người cùng hướng mắt theo tay anh chỉ.

Đó là một con gà mái có màu lông đốm xám, nặng chừng hơn 3kg, đang dớn dác cục tác chạy tìm chỗ đẻ. Thoạt trông nó cũng bình thường như những con gà mái khác, chỉ có điều chiếc đuôi ngắn củn cỡn của nó cụp xuống, trông như mái tóc… Mai ka.

“Bất kể gà trống hay gà mái, cứ con nào mà chòm đuôi cụp xuống là gà không có phao câu. Nhà tôi có mấy con, nhà anh tôi ngay phía trên cũng có một ít. Quanh các thôn bên cũng có mấy nhà nuôi. Không rõ những vùng khác có hay không, nhưng giống gà này ở Túng Sán có từ lâu rồi, từ thời cha ông chúng tôi đã nuôi” – Min Phà Si vui vẻ cho biết.

“Thường thì trong một ổ trứng chỉ nở ra vài con gà không có phao câu thôi, còn lại đều bình thường. Tôi cũng đã hỏi rồi, ngoài đàn gà của người Clao ra, không nơi nào có giống này đâu. Mà ngay cả 86 hộ, 398 khẩu của thôn Tà Chải này, không phải nhà nào cũng có giống gà này. Chẳng biết vì sao, hề hề” – Phó thôn Súng Phà Sinh cũng cao hứng góp chuyện.

Mặc dù trong người còn đang váng vất men rượu, Min Phà Si vẫn nhiệt tình ra đồi đuổi bắt gà không phao câu cho chúng tôi xem. Vườn rộng rào thưa, đồi dốc, đám gà thì bay chạy thoăn thoắt. Sau một hồi mướt mồ hôi chộp, vồ, cuối cùng Si và Sinh dồn được chúng vào góc, tóm về một con gà nặng chừng dăm bảy lạng.

Con gà nhỏ có bộ lông óng ánh mềm như lông chim, khá đẹp mắt. Lông đuôi và lông thân giống nhau, không có gì phân biệt. Tôi đưa tay sờ thử, quả thực không hề thấy cục thịt ở cuống đuôi của giống lông vũ này.

Cả mấy anh em cùng vạch hết lông đuôi con gà để nhìn tận mắt, sờ tận tay. Chỗ sau cùng của nó nhẵn nhụi, vuốt đều tay từ lưng tuột xuống đến bụng. Lần lượt mỗi người đều đưa mắt nhìn nhau, thừa nhận: Quả thực con gà này rất kỳ lạ, không hề có phao câu.

Chúng tôi tiếp tục tìm bắt những con gà có chiếc đuôi cụp khác để kiểm tra. Cả đàn gà nhà anh Si, anh Díu lại chạy nháo nhác. Sờ mãi, nhưng gà trống, gà mái đều vậy, không con nào có nốt nhỏ nhú lên ở cuối thân mà ta quen gọi là phao câu.

Có nghĩa là, giống gà này không có thứ mà các nhà sinh học khẳng định gà thường dùng mỏ lấy chất dịch béo ở đó để trau chuốt bộ lông thêm đẹp. Đồng nghĩa, gà cũng không có chất dịch có tác dụng bảo vệ cơ thể chống bị thấm nước khi gặp sương hoặc mưa.

Tía Chân Xanh Mắt Ếch Phao Câu Vẹo He He

Tác giả

em này đá rất được mà tội cái phao câu nó vẹo sang một bên hich ic

gà thường…….(ko chơi đc)

khuong85htht viết:

gà thường…….(ko chơi đc)

bác chỉ em vài cái khuyết điểm của em nó để em học hỏi cái hihi

bacninh2 viết:

khuong85htht viết:

gà thường…….(ko chơi đc)

bác chỉ em vài cái khuyết điểm của em nó để em học hỏi cái hihi

thật ra chỉ cần nhìn wa bóng bộ con gà là biết ko chơi đc rồi mà, nếu để nói nó không đc điểm nào cả. con gà này của bạn mình nhìn là biết chân đánh bét bát rồi. nhìn gà bạn phải nhìn tổng thể con gà. chứ nói 1,2 câu sao hết đc.

vài lời góp ý với bạn.

bác nói như sách,cuối cùng vẫn chả hiểu bác nói j,theo em thiết nghĩ cứ phải xem gà nó đánh nó thế nào mới bảo chơi được hay không mà thôi,chứ nhìn qua,đặc biệt lại nhìn qua ảnh mà táng ngay câu đấy thì em nghĩ bác thuộc hàng nói phét.mặc dù em cũng không thích con này,nhìn không được đẹp trai

.vài lời góp ý với bác

con này chỉ dành xổ chơi và nuôi vuj làm cảnh thôiThứ nhất chân đánh ko dc chuẩn ko bay cao dc và hay bị té

Bạn không phải là người giỏi nhất nhưng cách cư xử và hành động của bạn quyết định bạn là người như thế nào trong mắt mọi ngườiPhone : 0923174150….01674318020

tsukasa01 viết:

chơi gà như chú chắc 10 năm nữa cũng vẫn dậm chân tại chỗ thôi. ra sới nhìn gà người ta không biết đòn lối thế nào, thì ghép gà 10 lần thua 9 dẫu may 1 lần giọi là ăn may mà thôi.

con gà này theo em thì hơi khó chơi bác ạ tuy gà có chiều cao nhưng có vẻ gà này không chịu đòn đc. chân đánh không tệ nhưng sợ thưa đòn

Đức 17t sdt:01649586184YH: what_is_love_236

Cứ nuôi đi nhiều con nhìn như con cò đánh thì như máy. Nhiều con đẹp như phượng mà chỉ đá xoong. Lên cứ nuôi đi đá đc thì nuôi không thì tính tiếp

Ngày đăng: 18/11/2011 lúc 12:49am

chan con nay nhin the kia thi lam gi co chan… chan toan` thit

gà đẹp , triệt ngọn mặt chắc tốt

gà chọi hay thôi chưa đủ…

ga có đòn tát. tiếc là vẹo đuôi + phủ dày. em này đánh = phủ bàn bao giờ mới chuyển được ga??? làm phu thui bạn ak/// vài lời góp ý

Ngày đăng: 18/11/2011 lúc 1:26am

con này của bạn trạng bnhieu ? cùng bắc ninh ae mình làm trận vần nhĩ

chủ gà mới biết các bạn cãi nhau làm jh , hay thì chủ gà giữ ko hay chắc nó bị osec rồi

Người ta hơn mình cái giàu sang, mình hơn người ta cái đàng hoàng.

“Vẹo mỏ thì nuôi vẹo đuôi thì thịt” bác ạ.

khuong85htht viết:

tsukasa01 viết:

tôi man fep chỉ ra điêm k đep cua con gà nay:mào to hơi đổ k đẹp.chân thì bàn k rộng lắm,ngòn thì to quá,k thắt nên khi đã phệt phẹt tất nhiên…nói chung là con này không đc dánh giá cao chỉ đc cái mà là tía chân xanh thôi.mắt ếch cũng chẳng ra mắt ếch đâu/

1 số bac nhận xét chuẩn ghê.(con này đòn thưa, đá mé, đòn ko chuẩn lắm. Rất cám ơn a em góp ý

theo e thì a cho e nó ra đj sớm đj kjếm con khác mà chơinưôi mấy e này tốn thóc lắm

Bạn không phải là người giỏi nhất nhưng cách cư xử và hành động của bạn quyết định bạn là người như thế nào trong mắt mọi ngườiPhone : 0923174150….01674318020

Trùng Sinh Chi Đăng Phao Sửu Tiểu Áp

15.02.2012, 13:44

[Đam mỹ – Hiện đại] Trùng sinh chi đăng phao sửu tiểu áp – Qifu A – Điểm: 7

Tác giả: Qifu A

Thể loại: Hài, trùng sinh, hiện đại văn

Tình trạng: Hoàn – 53 chương + PN

Tình trạng edit: Ta bò..ta bò…ta bò =]]

Link: https://bachhoacac.wordpress.com/

Giới thiệu

Nói ngắn gọn một câu:

Đây là chuyện tình yêu của vịt con xấu xí sống lại, sau đó tóm được một con thiên nga chân chính.

Chủ yếu là phúc hắc thiên nga đen dụ hoặc vịt con xấu xí từng bước tiến vào bẫy rập.

Xã hội thượng lưu ưu nhã công X nhà giàu mới nổi tiểu bạch thụ.

3 thành viên đã gởi lời cảm ơn cooro9x về bài viết trên: Tocdothuhut, lanna, ngocquynh520

15.02.2012, 13:46

Re: [Đam mỹ-Hiện đại] Trọng Sinh Chi Đăng Phao Sửu Tiểu Áp-Qifu A – Điểm: 30

1 .Vịt con xấu xí sống lại

Ngô Nông chợt bật dậy từ trên giường ,trên trán hiện đầy giọt giọt mồ hôi.

Hắn to mồm thở hổn hển,hai tay ôm chặt lấy đầu, cặp mắt không có tiêu cự nhìn chòng chọc chân của mình ,trong đầu lần lượt thoáng hiện hết thảy sự việc vừa trải qua .

Tới Hồng Kông mua sắm, say rượu ở quán ăn đêm ,ngay tại đường núi không người lái xe như bay . . . . . Ấn tượng cuối cùng chính là đường quanh co liên tục phán đoán không kịp, trực tiếp vọt ra hàng rào, rơi xuống chân núi. . . . .

Hắn cho là hắn chết chắc, hắn cho là hắn sẽ không còn được gặp lại mặt trời . . . . . . Lại không nghĩ rằng, hắn thế nhưng được cứu sống, hắn bây giờ còn có thể hô hấp, hắn bây giờ còn có thể cảm nhận được mặt trời ấm áp, hắn hiện tại đang nằm ở trên giường ấm áp , trên người còn đắp cái chăn màu trắng phía trên in đầy Anh văn cổ quái lốm đốm cẩu thả. . . . . .

── Chờ chút !

Hắn cuối cùng cũng cảm thấy không được bình thường, cái chăn này,cái chăn này. . . . . . Lớp màu trắng đã muốn ố vàng, cái vỏ chăn có họa tiết lổm chổm đầy lỗi này,rõ ràng từ rất lâu trước kia đã ném đi rồi mà !

Đúng vậy,Ngô đại thiếu gia hắn nhớ rõ ràng, hồi đó cũng bởi vì hắn đem cái chăn bự tổ nặng ịch này tới trường,bị mấy tên ngủ chung phòng cười nhạo một bữa,cho nên mới ở trong cơn tức giận, đem cái chăn mà mẹ đặc biệt dùng tình yêu làm ra cho hắn lôi ra,sau đó một phát đốt trụi. . . . . .

Sao vậy bây giờ lại xuất hiện? Không không không, phải nói là,cái chăn thối từ bảy tám năm trước này ,rốt cuộc là mua từ chỗ nào chứ.Bất quá bây giờ nghĩ tới,kể từ khi trong nhà một đêm phất nhanh,cuộc sống tiêu tiền do do dự dự trước 20 tuổi đã sớm trở nên mơ hồ, chỉ có cái chăn làm hắn bị cười nhạo một thời gian dài là còn khắc in ở trong não hắn,khiến hắn vốn không bắt bẻ ai lại mang thù nhớ kỹ.

Thấy cái chăn này,chuyện tình mấy năm trước lại ùn ùn kéo tới trào vào não,hắn thoáng cái đã quên tai nạn nguy hiểm mới vừa rồi ,có chút tức giận rống lên: “Bà Trương ! Bà Trương !Mau vào!”

Bà Trương là người giúp việc trong nhà Ngô Nông,chủ yếu phụ trách dọn dẹp phòng chủ,không kể đến động tác nhanh nhẹn người cũng hiền lành ,khiến Ngô Nông nho nhỏ không có bà nội này lệ thuộc vào.Nhưng mà Ngô Nông kêu nửa ngày cũng không ai trả lời, hắn tức giận ngẩng đầu lên, đang chuẩn bị gọi lần nữa ,lại thoáng cái nghẹn họng nhìn trân trối nói không nên lời ──

──Cái phòng này,phòng này không phải là phòng ngủ lớn trong căn nhà xa hoa ở Ngô gia của hắn,cũng không phải phòng bệnh xa hoa trắng trắng hắn cho là mình có thể xuất hiện ,mà là một gian phòng bình dân vô cùng vô cùng bình thường ,cái giường gỗ một người cũng vô cùng bình thường ,tủ gỗ quần áo vô cùng bình thường ,bàn học vô cùng bình thường ,rèm cửa sổ xanh biếc vô cùng bình thường ,cửa gỗ màu vàng vô cùng bình thường . . . . . .

Hết thảy đều vô cùng bình thường, mà trử bỏ căn phòng này là hắn tám năm trước ở , với cái miếng đất này cũng sớm bị nhà nước xây lại thành nhà lầu,sao hắn còn có thể an ổn ngủ ở trên cái giường này?

Hắn chớp chớp mắt,đầu gật lên gật xuống,lại một cái ý tưởng từ trong đầu xông ra,là do nhớ lại gian phòng trước khi 20 tuổi sau này hơn 20 sống trong xa hoa đồi trụy làm đầu hắn lóa,nên nhất thời ngồi yên trên giường ôm đầu cái gì cũng không muốn làm.

Mà ngay tại lúc này,cửa phòng của hắn cạch một tiếng mở ra,ánh mặt trời sáng chói từ ngoài cửa chiếu vào trong phòng, còn mang theo một bóng dáng quen thuộc hấp tấp xông vào phòng của hắn: “Ta nói Tiểu Nông à, ngươi mới sáng sớm như quỷ kêu cái gì đó,cái gì mà bà Trương gì bà gì,tỉnh lẹ còn xuống giúp việc cho cha ngươi !”

Ngô Nông chớp chớp mắt,muốn xác minh nữ nhân hung hãn mặc tạp dề chính là mẹ già mình năm gần đây luôn luôn giả vờ làm “phu nhân ưu nhã trong xã hội thượng lưu” ,không thể tin há to miệng.

Chẳng lẽ hắn vừa trở lại mấy năm trước?Một ý tưởng hoang đường trong đầu chợt lóe lên, cơ hồ là lập tức , hắn phốc một cái bật cười: hắn lớn vầy rồi,còn tin những thứ chỉ có con gái mới tin như “Chuyển kiếp” hay “Sống lại” gì đó,rõ là muốn nhiêu buồn cười có bấy nhiêu.

“Không có chuyện gì, mẹ sao lại ăn mặc như thế . . . . .” Hắn vắt hết cái óc nghèo túng trong bảy tám năm tìm nửa ngày cũng không ra một từ thích hợp,chỉ có thể đổi cách nói:”Như thế giống như bà già mấy năm trước á.”

“Nói nhảm!” Mẹ Ngô Nông mặt nhăn mày nhíu, tay giương lên liền hung hăng cho đầu Ngô Nông một cú:”Mẹ ngươi đây là bà già đấy !”Dứt lời bà cau mày,khoanh hai tay từ trên xuống dưới quét mắt dòm Ngô Nông nói:”Còn ngươi nữa,có chuyện gì ,cái gì mà ‘ mẹ ‘ , ngươi không phải từ trước đến nay thích gọi ‘ lão nương ” lão nương ‘ sao,sao lại đột nhiên bắt đầu giả vờ mình rất cao sang rồi?Chắc không phải ngươi xem phim điện ảnh Hồng Kông gì đó nhiều quá chứ . . . . Thật là không theo gương tốt !”

Ngô Nông mặc dù bây giờ còn không biết rõ tại sao lão nương mình một cái biến trở về dáng vẻ lôi thôi lếch thếch ,nhưng đối mặt tính tình thật bà lộ ra,hắn còn cảm thấy vui mừng,dù sao mấy năm qua nhìn bà giả mù sa mưa giả dạng làm phu nhân cùng người khác bàn tán về nhãn hiệu quần áo cao cấp,hắn đều cực kỳ khó chịu .Nhưng hắn cũng không muốn vô duyên vô cớ bị đánh,nhanh chóng đưa tay bắt được bàn tay thô ráp của mẹ:”Ai da,đừng đánh đầu con!Càng đánh càng đần thì sao!”

. . . . . Chờ chút,bàn tay. . . . thô ráp?

Hắn sửng sốt, nhanh nắm chặt tay của người mẹ trong tay dời đến trước mắt mình, đôi tay này hoàn toàn không giống tay một nữ nhân khéo léo mềm mại, mà là thật nhiều vết chai,bàn tay cùng đầu ngón tay đều có vết chai dày cộm,vừa nhìn cũng biết chủ nhân tay này thường thường luôn lao động.

Hắn nuốt nước miếng một cái, thuận theo tay tiếp tục nhìn lên mặt mẹ mình, nhìn kỹ mới phát hiện trên mặt bà có một chút nếp nhăn nho nhỏ,hoàn toàn không có nhẵn nhụi bóng loáng nhờ mỹ phẩm dưỡng da hạng sang như trong ấn tượng.

Trước mặt là quần áo bình thường,có bàn tay thô ráp của mẹ,làm hắn cảm giác giống như trở lại mười năm trước, lúc đó trong nhà còn chưa một đêm phất nhanh.

Hắn nuốt nuốt nước miếng,suy đoán hoang đường kia lại một lần xuất hiện ở trong đầu. Hắn đẩy mẹ ra,nhanh chóng mang dép ở dưới giường vào ,sau đó lảo đảo nghiêng ngã liền chạy về phía cửa──

── Thuận theo từ cửa phòng ngủ nhỏ tầng hai nhìn ra ngoài,trước sân nuôi mấy con chó ngay cửa,cách đó không xa chính là công xưởng nhỏ tại nhà,mười mấy công nhân ra ra vào vào. Cha già đang ở bên ngoài cửa hiên lầu dưới ,ngồi chồm hổm trên mặt đất riu riu hút thuốc lá.Trên bầu trời, mặt trời to tròn,vạn dặm không mây.

Hết thảy đều quen thuộc như vậy ,đều biến mất ở mười năm trước .

Ngô Nông cảm thấy một trận choáng váng,hết thảy trước mắt rất rõ ràng nói cho hắn: thời gian quay ngược lại, hắn trở lại mười năm trước .

Hắn nhắm mắt lại, thanh âm không ngừng run rẩy: “Mẹ. . . . . . à con nói,lão nương, con có chút khó chịu, hôm nay không tới xưởng giúp.”Nói xong hắn cũng không trông bộ mặt quan tâm của mẹ,bước chân đã mềm nhũn ,lần nữa lảo đảo trở về gian phòng.

Hắn đặt mông ngồi trở lại trên giường, lần nữa đem cái chăn có hoa văn buồn cười kéo lên đắp trên đầu. Trong bóng tối, những thứ không biết là mộng hay là thực ở trong đầu lần lượt thoáng hiện, đến cuối cùng hắn cũng không dám xác nhận, những thứ kia rốt cuộc có phải hay không chẳng qua chỉ là giấc mộng đẹp của bản thân.

Hắn cắn chặt răng, đem cái chăn đắp kín toàn thân,giống như chỉ có như vậy, mới có thể mang đến cho hắn một chút an tâm. . . . . .

2 thành viên đã gởi lời cảm ơn cooro9x về bài viết trên: Tieuquy1990ct, lanna

15.02.2012, 13:48

Re: [Đam mỹ-Hiện đại] Trọng Sinh Chi Đăng Phao Sửu Tiểu Áp-Qifu A – Điểm: 43

3 thành viên đã gởi lời cảm ơn cooro9x về bài viết trên: Thần Mèo, Tieuquy1990ct, lanna

Không có thành viên nào đang truy cập

Bạn không thể tạo đề tài mớiBạn không thể viết bài trả lờiBạn không thể sửa bài của mìnhBạn không thể xoá bài của mìnhBạn không thể gởi tập tin kèm

Mạch Mạch: Cho mình hỏi tài sao mình ko còn quyền truy cập vào list truyện sắc vậy?? Huhuhu

Ngô Thanh: Cho mình hỏi mục truyện sắc không còn nữa hả các bạn

Sakura Trang: chắc lâu lắm rồi mới quay trở lại thăm ngôi nhà cũ, mọi thư slaj lạ quen quen