Top 8 # Xem Nhiều Nhất Gà Nòi Đá Tết Mới Nhất 5/2023 # Top Like | Ngayhoimuanhagiagoc.com

Nuôi Gà Nòi Hốt Bạc Mùa Tết

Cận Tết, nhiều người đổ xô về vùng quê để “săn” gà nòi đá trong dịp Tết hoặc bán lại cho những tay đá gà chuyên nghiệp ở TP HCM lấy lời.

Nhiều người dân “thức thời” nuôi gà nòi để cận Tết “xuất chuồng” và chỉ cần vài con gà chiến là bán đủ tiền tiêu xài trong dịp Tết.Nuôi gà nòi… hốt bạc

Vài năm trở lại đây, nhu cầu gà nòi đá ngày càng cao và giá thì cũng cao chót vót. Nhiều người nuôi gà nòi đá hốt bạc.

Anh Chính (xã An Bình, Long Hồ) nhiều năm nuôi gà nòi đá cung cấp cho những tay mê gà ở TP HCM chia sẻ người nuôi phải có kinh nghiệm chăm sóc, đặc biệt là chọn giống và mỗi bầy chỉ chọn vài con có thể đá được. Hiện gà điều, xám, ô, tía, ngũ sắc (lông 5 màu) được nhiều tay chơi gà chuyên nghiệp ưa chuộng chứ không kỵ màu nào… Nhờ biết xem “tướng gà” nên anh Chính được nhiều đại gia ở Sài thành mê gà và tin tưởng. Những con gà anh Chính chọn “thi đấu” có giá thấp nhất cũng từ 1 triệu đồng/con trở lên và nếu may mắn đổ ra được gà dữ thì giá lên chục triệu đồng/con.

Anh Hường (xã Song Phú, Tam Bình) cũng là tay đá gà chuyên nghiệp. Có thời gian, anh cùng với mấy người bạn ôm gà sang tận Campuchia “chiến đấu”. “Chinh chiến” nhiều năm, anh Hường nhận ra thua nhiều hơn thắng và thắng thì tiêu xài tiền phung phí, nhưng khi thua về rút hầu bao của vợ. Sau này, anh Hường không đá gà nữa mà chuyển sang nuôi và “săn” gà nòi bán trong dịp Tết thì lời nhiều hơn. Do là người từng trong giới đá gà nên anh am hiểu về gà nòi khá tường tận.

“Nuôi gà đá dễ kiếm tiền nhưng rất cực, đòi hỏi người nuôi lão luyện, có bề dày kinh nghiệm, nhất là khả năng nhận diện về tướng mạo hùng dũng, lông lá kỳ vĩ, cặp cán (chân) khỏe mạnh, vẩy vi đều đặn và tiếng gáy oai phong của gà. Để có được con gà nòi hội đủ điều kiện, người nuôi phải biết chọn được gà mái giống và phải biết phối giống mới có những gà hậu bị tốt, dữ có khả năng chịu đòn (cựa) giỏi. Mỗi con gà nòi chiến có giá 5-10 triệu đồng là chuyện bình thường và bán vài con gà nòi là đủ tiền xài Tết…”, anh Hường chia sẻ.

Anh Thảo (xã An Bình) chuyên cung cấp gà nòi đá cho những tay mê gà đá ở TP HCM. Lúc nào trong nhà anh cũng úp bội cả chục con gà nòi đá. Số gà này anh Thảo gom gà phổi (gà thịt) ở các tỉnh Bến Tre, Đồng Tháp, Trà Vinh… từ khoảng giữa năm trước đó về nuôi dưỡng lại. “Những con gà phổi này mang lên TP HCM cho thuê đá, nếu thua cũng không lỗ vốn và may mắn thắng thì gà mua vài trăm nhưng giá lên vài triệu đồng…”, anh Thảo cho biết.

Những ngày giáp Tết này, nhiều người săn gà nòi đá trở lên TP HCM cung cấp cho tay chuyên nghiệp đá gà và họ chọn những con gà chiến sang Campuchia đánh trận lớn. Hiện, gà đá được gắn cựa sắc bén nhọn nên dù gà nuôi mới một năm mà đá vài lần thì cũng “tử trận” và có khi bại ngay trận đầu nên vào “ấp sả” làm mồi nhấm. Bởi thế nhiều người nhận định nuôi gà nòi sẽ là nghề hốt bạc.

“Cưng gà hơn… vợ”

Một người nuôi gà lâu năm, trong lúc “trà dư tửu hậu” đã nói một câu khiến vợ “nổi quạu”, rằng: “Bỏ rượu, thuốc lá, vợ được nhưng… không bỏ đá gà”. Anh này lý giải đá gà cũng có tính hấp dẫn của nó mặc dù pháp luật nghiêm cấm. Tính hung hăng, gan lì; tướng mạo oai phong; sáng chiều nghe tiếng gáy của gà cũng sướng tai và gà nòi trống còn… đẻ ra tiền. Còn người vợ phàn nàn anh chồng “cưng gà hơn… vợ”, thức khuya dậy sớm nhưng không phải phụ vợ chuẩn bị đem hàng ra chợ bán mà chăm chăm mấy con gà nòi. Gà nòi đá được anh tẩm bổ bằng thịt bò, hột vịt lộn, thằn lằn; đêm thì đi soi nhái cho gà ăn; sáng sớm ho gà tắm sương; ban ngày thì cắt lông gà;… không còn thời gian đâu để lo cho gia đình, dạy dỗ con cái. Hầu hết những người “nghiện” gà đá đều có chung cảm nhận “cưng gà hơn… vợ”. Để có được con gà nòi đá ưng ý, người nuôi mất rất nhiều thời gian chăm sóc. Anh Hường cho biết gà nòi đá phải được chọn lựa từ mới tẻ bầy đến khi chúng trưởng thành (7- 8 tháng tuổi). Gà lớn lên phải tập đá (xổ gà), luyện sức dẻo dai và phải chú ý đến chuyện ăn uống, ngủ của chúng. Gà đến tuổi “chinh chiến” (1 năm) phải úp bội hơn 1 tháng, thời gian này rất quan trọng để tỉa lông, phun rượu, tha nghệ cho thịt săn chắc và con gà phải đạt được đỉnh sung sức… Vài năm trở lại đây, gà nòi đá rất có giá trị nên tình trạng mất trộm xảy ra khá nhiều. Vì vậy, ban đêm nhiều người mang gà vào ngủ… chung phòng. Người dân xã Hòa Ninh truyền tai nhau, trước đó có một con gà nhạn nổi tiếng “bách chiến, bách thắng”. Mỗi lần ra trận, nhiều người biết danh con gà nhạn này nên tìm cách tránh né hay chấp nhận chạy độ và đương nhiên nó là mục tiêu của những tay trộm. Bởi vậy, ông chủ đi đâu cũng mang “gà yêu” theo cùng và tối đem vào nhà giăng mùng cho nó ngủ kế bên. Sau này, khi gà già chết thì chủ chôn, làm mả đàng hoàng… Cận Tết, về vùng nông thôn hay đi dọc các tuyến đường sẽ thấy người dân nhốt gà nòi rất nhiều. Những con gà nòi được chăm sóc rất kỹ, lông mượt, mặt đỏ au, sung sức chờ ngày ra trận và nó sẽ mang về tiền triệu cho người chủ. Nghề nuôi gà nòi mang lại nguồn lợi kinh tế cho gia đình trong dịp Tết đến. Tuy nhiên, mọi người không nên lạm dụng bản năng của con gà để cờ bạc mà pháp luật nghiêm cấm.

Bán Gà Tre Đá Tết

Gà đá hay còn được gọi là kê chọi hoặc con gà giống nòi là một trong giữa những các loại con kê được những cánh mày râu khôn cùng ngưỡng mộ. Đồng thời cỗ môn chọi con kê cũng là môn hết sức khét tiếng trên toàn nước.

Vậy thì gà đá gồm mấy loại, bí quyết chăm sóc để có một chụ con kê đá đạt tiêu chuẩn chỉnh có nhu cầu các bước gì, hãy thuộc Chợ Tốt khám phá chi tiết tiếp sau đây.

Gà chọi nòi

Nếu bạn là bạn đắm đuối chọi kê thì không thể ko nghe biết tương đương con kê chọi nòi giống nổi tiếng. Giống này được Đánh Giá là giống như gà chiến đá giỏi duy nhất toàn nước, với các cú đòn dũng mạnh cùng cực kỳ khôi lỏi, kê hoàn toàn có thể làm gục địch thủ trong thời hạn hối hả. Gà được đào tạo và huấn luyện cùng tung những lối đá hiểm hóc, đặc điểm cưng cửng mãnh và tính chiến tranh rất là cao.

Gà chọi nòi cũng rất được nuôi ở rất nhiều địa phương, một trong những nơi danh tiếng bắt buộc nói tới là: Thổ Hà (Bắc Giang), Đồ Sơn (Hải Phòng), Phan Rang, Chợ Lách trên Bến Tre, con kê Cao Lãnh tại Đồng Tháp,…

Bạn đang xem: Bán gà tre đá tết

Gà chọi Mỹ

Là như là gà bao gồm nguồn gốc từ Mỹ, mặc dù giống như gà này chưa hẳn kê thuần Mỹ tà tà tác dụng của sự lai chế tác thân con kê chọi Châu Á với Á Lục. Tuy có toàn thân hơi nhỏ dại, mà lại kỳ thật nhỏ tất cả võ, kê đá cực kì xuất thần bởi vận tốc được coi là nhanh hao độc nhất vô nhị cùng tương tự gà đá xuất xắc tốt nhất thế giới. Những chú con kê chọi Mỹ có tính hiến chiến rất cao, lúc chứng kiến tận mắt cuộc đấu của gà chọi Mỹ siêu lôi cuốn cùng gay cấn.

Gà chọi Peru

Để có một chụ gà đá đạt tiêu chuẩn chỉnh cùng cai quản rất nhiều trận chiến thì giải pháp chăm sóc chúng cũng tương đối phức tạp cùng phức tạp. Trước tiên là tự kê demo đòn, gá sẽ tiến hành đấy 1-2 trận để Reviews tiềm năng, giả dụ đạt tiêu chuẩn chỉnh sẽ chuyển sang chế độ chăm lo của một nhỏ con gà chiến.

Tiêu chuẩn ăn uống và luyện tập khôn cùng gắt gao, thức ăn từng ngày chủ yếu là lúa thô (thóc) rước luộc mang đến nứt vỏ trấu, nhằm nguội. Lúa ngâm mang lại nảy mầm rồi mang đến con gà ăn uống. Làm như thế để cung ứng đầy đủ lượng chất xơ và vitamin, con gà cũng dễ dàng tiêu hoá, thức ăn, không tính lúa ra thì hằng ngày còn tồn tại lượng chất tươi đến kê nlỗi rau củ thảm cỏ, lươn, gân bò, bảo vệ 200g/ 2 ngày.

Trong tháng thì mang đến nạp năng lượng thêm 1-2 nhỏ rắn mối nhằm lông con gà mượt cùng dẻo,hàng ngày đến gà ăn uống gấp đôi vào giữa buổi sáng sớm cùng thân buổi chiều để tách gà yêu cầu rèn luyện lúc no, thời điểm đá thì hoàn toàn có thể thay đổi định kỳ mang lại ăn uống theo giờ trận chiến nhằm bảo đảm kê khoẻ.

Giá chào bán kê đá bên trên Thị phần

Môn chọi con gà được những quý ông cực kỳ say đắm, đều tay chơi con gà chọi chuyên nghiệp hóa nên tương đối nhiều thời hạn để nuôi được một bé kê chọi. Tđam mê khảo giá thành bên trên thị phần thì giá chỉ con gà chọi giống sẽ giao động trong một triệu VND, bỏ ra tiết:

✅ Gà chọi lai, bao gồm lông tía khoảng tầm 8.500 VNĐ/ con

✅ Gà nòi giống tơ đen: 12 nghìn VNĐ/con

✅ Gà chọi đá (Bố thần kê): 175.000 VNĐ/ con

✅ Gà chọi Thái Lan: 660 Triệu/con

✅ Gà nòi ô chân trắng: 400.000 VNĐ/con

✅ Gà nòi lai Mỹ: 700.000 VNĐ/con

✅ Gà chọi như thể Bến Tre lai Peru: 500.000 VNĐ/con

Mua chào bán kê đá trên Chợ TốtLúc bấy giờ, gà đá đang được rao chào bán không hề ít tại Chợ Tốt thú cưng. Giá cả khôn cùng phong phú và đa dạng, cân xứng với nhu yếu của rất nhiều người chủ sau này thương mến như là con gà đẹp mắt này. Các lưu ý lúc mua gà đá trên Chợ Tốt:

✅ Mua phân phối thanh toán giao dịch trên khu vực an toàn

✅ Gà tất cả bắt đầu, xuất xứ cụ thể

✅ Gà không xẩy ra dị dạng, bị bệnh

vì thế vào bài viết chúng ta đã đi tìm gọi những kiểu như kê đá rất tốt trên đất nước hình chữ S. Cách nuôi chăm sóc và giá cả của một bé kê chọi giống như. Nếu nhiều người đang search tìm một xúc tiến buôn bán kê chọi giống như rất chất lượng cùng giá bán tuyên chiến đối đầu và cạnh tranh thì nên truy cập vào trang web của Chợ Tốt.

Hàng trăm tin giao bán con gà đá tương tự được đăng cài đặt từng ngày, mong muốn chúng ta sớm kiếm được một crúc gà đá ưng ý!

Cận Tết, Nạn Đá Gà Nở Rộ

Làm nghề kinh doanh cây giống và hoa kiểng nhưng vẫn tận dụng thời gian nhàn rỗi, ông N.V.T. (ngụ huyện Chợ Lách, Bến Tre) đã nuôi gà trống bán.

Ông T. cho biết: “Mỗi tháng tôi xuất bán 2-3 con, nhưng thời điểm từ tháng 11 âm lịch cho đến Tết Nguyên đán số lượng tăng lên gấp 3. Nuôi gà đá chỉ từ 7 – 8 tháng là đạt trọng lượng 2 – 2,5kg, đủ xuất chuồng bán cho dân đá độ. Nếu nuôi được nhiều con gà hay, dáng đẹp, nhanh nhẹn, tung đòn giỏi tiền bán càng cao, lợi nhuận lên đến cả chục triệu đồng”.

Tương tự, một chủ trại gà đá tại TP.Cần Thơ cho biết, hiện số gà trống đang thả trong vườn cam khoảng 100 con và sẽ xuất bán vào thời điểm cận Tết Nguyên đán. Riêng những ngày này, trại chỉ bán số gà đã úp bội, đá liền nhưng số lượng không nhiều.

Người chủ này tiết lộ, trong tuần, trại bán con gà trống Mỹ 1,4kg về TP.Vũng Tàu với giá 2,5 triệu đồng, gà chuối 1,1kg về Đồng Nai giá 1,5 triệu đồng, điều đỏ 1,3kg về Phú Quốc với giá 1,6 triệu đồng…

Nhiều người nuôi gà đá tại miền Tây cho biết, nuôi gà đá tuy công phu nhưng dễ kiếm tiền. Công việc này họ có thu nhập cao mà lại rất nhàn rỗi. Mỗi con gà đá có giá từ vài trăm ngàn đến vài triệu đồng.

Nếu “săn” hoặc lai tạo được những con gà “thiện chiến”, một thời gian sau bán lại cho các tay chơi lão luyện với giá hàng chục triệu đồng. Song người nuôi phải có kinh nghiệm, nhất là khả năng nhận diện về tướng mạo.

Hiện gà đá được bán khắp cả nước, thậm chí còn cung ứng cho thị trường Campuchia để phục vụ trò chơi giải trí trong các trường gà.

Một ngày thượng tuần tháng 12-2018, chúng tôi đi xe khách từ TP.Cần Thơ đến TP.Hà Tiên (Kiên Giang) đã tình cờ ghi nhận được việc vận chuyển gà đá. 7 giờ sáng, chiếc ô-tô khách của hãng xe Q.B do tài xế H. điều khiển đã rời bến xe 91B (đường Nguyễn Văn Linh, chúng tôi Kiều, TP.Cần Thơ).

Vừa điều khiển phương tiện đi được khoảng 200m, chiếc xe bất ngờ đổ vào bãi đất trống ven đường để nhận gà đựng trong các giỏ đệm của một thanh niên đi xe máy. Nhận gà và tiền xong, người tài xế liền điều khiển xe theo hướng TP.Hà Tiên.

Đang ngồi cầm tay lái, người tài xế cho biết, xe nhận chở 4 con gà trống lên TP.Hà Tiên để gửi tàu cao tốc ra đảo Phú Quốc cho các tay chơi đá gà. Số gà trên xe nhận tiền công chỉ 200 ngàn đồng, tuy nhiên nếu bị cảnh sát giao thông phát hiện sẽ bị xử lý 2,5 triệu đồng và giữ bằng lái cho đến hết Tết Nguyên đán. “Việc chở gà nếu bị bắt là phạt số tiền cao gấp chục lần, nhưng vì đây là mối quen nên mình không thể từ chối”, tài xế H. cho hay.

Do số gà đá được mua với giá vài triệu đồng/con cũng như được người chủ dặn dò cẩn thận, nên người tài xế đành mang lên đặt cạnh ghế khách ngồi, thay vì bỏ vào cốp xe như một số hàng hóa khác…

Ra quân triệt xóa đá gà

Thực hiện kế hoạch về việc ra quân tấn công, trấn áp tội phạm, bảo đảm an ninh trật tự dịp lễ Noel, Tết dương lịch và Tết Nguyên đán Kỷ Hợi 2019, lực lượng công an các tỉnh đồng bằng sông Cửu Long đã triệt phá hàng chục trường gà, bắt giữ hàng trăm đối tượng.

Trước đó 4 ngày, lực lượng Cảnh sát trật tự 113 phối hợp với Công an phường 3, chúng tôi Lãnh cũng tiến hành triệt xóa tụ điểm đá gà bắt giữ 19 đối tượng. Tang vật bị tạm giữ là 23 con gà trống, 15 xe gắn máy, 11 điện thoại, 10 bộ cựa sắt, 1 cây cân cùng nhiều băng keo. Qua kiểm tra trong người của các đối tượng thu giữ số tiền hơn 50 triệu đồng.

Tương tự tại tỉnh An Giang, công an các địa phương chỉ trong 3 ngày đã triệt phá nhiều tụ điểm đá gà, bắt giữ hàng chục đối tượng. Vào lúc 11 giờ ngày 18-12, Công an huyện Chợ Mới phục kích bắt quả tang 18 đối tượng đánh bạc dưới hình thức đá gà ăn thua bằng tiền tại khu đất trống thuộc tổ 23 (ấp Tấn Phước, xã Tấn Mỹ).

Sáng ngày 17-12, Công an huyện Phú Tân (An Giang) đã tạm giữ 24 đối tượng về hành vi đánh bạc dưới hình thức đá gà ăn thua bằng tiền tại một khu đất trống thuộc ấp Hưng Thới 1, xã Phú Hưng.

Trước đó, vào khoảng 13 giờ 30 phút ngày 16-12, nhận được tin báo của quần chúng nhân dân có nhiều đối tượng từ khắp nơi quy tụ về địa điểm trên đá gà, lực lượng chức năng đã đột kích, bắt quả tang 24 đối tượng. Tại hiện trường, tang vật bị thu giữ 2 con gà đá, 3 cặp cựa sắt, 23 xe máy, hàng chục điện thoại.

Qua kiểm tra người các đối tương, công an thu giữ trên 13 triệu đồng. Được biết, trường gà này nằm sâu trong hẻm, xung quanh có nhiều cây cối phức tạp, bố trí người cảnh giới nên lực lượng chức năng khó phát hiện.

Mới đây, Công an xã Hòa Minh (huyện Châu Thành, Trà Vinh) đã ra quyết định xử phạt vi phạm hành chính 13 đối tượng đá gà ăn thu bằng tiền với số tiền gần 20 triệu đồng.

Theo đó, vào ngày 22-11, Công an xã Hòa Minh phối hợp cùng Công an huyện Châu Thành bắt điểm đá gà tại ấp Đại Thôn A. Tại hiện trường đã thu giữ 2 con gà trống, 10 cuộn băng keo, hơn 63 triệu đồng và 33 xe máy. Qua làm việc các đối tượng thừa nhận tổ chức đá gà với số tiền cược vài triệu đồng/trận.

Chuyện Đá Gà Tết Đinh Dậu Xưa: Đòn Cáo

Gà nhà phở Tư Lùn đã gáy điểm canh hai, ông Viết vẫn không ngủ được. Ông tức điên người. Chiều nay, cái tin con gà Ô của ông bị con Tía nhà Quảng Thành đá chết vào hồi thứ 4 trên sới Gầm Cầu cứ như gáo nước lạnh giội vào đầu ông giữa tiết đại hàn. Còn sớm, nhưng ông đã cho đóng cửa hàng Dấm Thủ Đô, vào bàn uống hết lưng cút rượu với lạc rang rồi lên giường vắt tay lên trán cho đến bây giờ…

Bao năm nay, giới thành thạo thú chơi gà chọi ở đất Hà thành vẫn kiêng nể ba tay quái kiệt trong nghề là Viết Thủ Đô, Ngọc “mù” và Quảng Thành. Ngọc “mù” hồi này do mắt đã kém nên đang tính chuyển qua thú chơi chim và cây cảnh tại nhà vườn mãi dưới Bạch Mai. Nhân vật số một là Viết Thủ Đô lại ít xuất hiện trong các trận hay ở các sới lớn và chẳng bao giờ cầm gà cho một đàn em hoặc học trò nào trong những trận trung bình. Riêng Quảng Thành dạo này đang phất. Năm trước, lão kiếm đâu được con Tía về làm gà chiến, đánh đâu được đấy và khét tiếng đến giờ. Quảng Thành lại có con mái cực đẹp giống Thanh Hóa, đem về đúc với con Mơ đã nổi tiếng của lão, năm sau từng bị con Bịp của Dấm Thủ Đô đá gãy cổ bằng một cú vỉa ngay giữa hồ 2, phải về vườn. Thế mà bây giờ, không ít dân chơi gà lại cứ đi tìm cho được giống Mơ của Quảng Thành! Thật ra, tông gà Đăm của Quảng Thành cũng nổi tiếng chả kém tông Lỗ Mồng của ông Viết và Ngọc “mù”. Ngày ấy, nếu lấy cái mốc là đường Hàng Bông Nhuộm, nơi có nhà của Quảng Thành, kéo ngược trở lên phía Ba Đình, Bưởi, Ngọc Hà…thì dân chơi ở đây đa số thích tông gà Đăm. Ngươc lại, phía dưới này, từ Bờ Hồ xuống tới Bạch Mai, kể cả tuyến Kim Mã, Cầu Giấy, thì tông Lỗ Mồng lại được ưa chuộng hơn cả. Cái “bản đồ gà chọi” của đất Hà thành năm ấy là như thế.

…Tháng trước, con Tía nhà Quảng Thành đã đá chết đối thủ thứ 5. Chiều nay, thêm con Ô của mình nữa là thứ 6, mà cái đau hơn cả là sau khi con Ô chết, con Tía kia còn đạp lên xác nó cất tiếng gáy đắc thắng nữa. Cánh đi xem ở sới Gầm Cầu trở về đều nói như vậy.

– Tội nghiệp con Ô… Ông Viết khẽ thốt lên. Năm ngoái, trong một chuyến đi Yên Tử, Quảng Ninh, ông đã thấy nó ngay trước lúc trở về. Khi ấy chú gà đó mới chừng hai tháng tuổi, trụi thùi lụi và đang bới đất ở gốc cây bên quán nước ông ngồi. Ngắm nó theo thói quen, ông bỗng giật mình bởi tướng này lớn lên sẽ rất đẹp: Cần dài, quản ngắn, mình trường và mắt, mỏ đều hay. Lại thêm hai hàng vẩy nuột nom đều tăm tắp…Ông đi hỏi thăm, mặc cả và trả cho chủ con Ô – một bà cụ mắt kèm nhèm, ít hiểu biết về gà, một khoản tiền bằng giá của một con gà thiến rồi hớn hở ra bến xe về Hà Nội. Ngồi trên xe, ông còn nựng nó:

Ở với ông hơn hai tháng, con Ô lớn như thổi, ngày càng đẹp mã và sau tháng thứ 6 nó đã có dấu hiệu căng: Toàn thân da đỏ hồng, mắt lúc nào cũng long lên và nếu ai đó đưa chiếc gương soi trước mặt hoặc đẩy nhẹ vào ức nó, thậm chí chỉ cần dứ dứ là nó “chiến đấu” ngay. Thấy vậy, ông Viết giao con Ô cho em trai mình là ông Vinh, một chuyên gia chuyên xử lý thời kỳ căng của gà chiến. Ông dặn kỹ em trai:

– Chú nhớ đấy, chỉ cắt tai và mào nó sau lần vần thứ 5. Chú cho nó vào trận vừa vừa thôi và tới khi nào đủ 2 tuổi tôi sẽ lại mang nó về. Con Ô này có khả năng trở thành gà vô địch đấy!

Thế mà không hiểu sao, mới gần 2 tuổi mà ông Vinh đã cho nó đánh tới 4 kỳ và có lẽ do thắng hết nên tuần trước, chú ấy mới dám liều mạng chấp nhận việc so cựa với con gà ghê gớm của Quảng Thành. Mà lạ thật, chú ấy lại chả nói gì với mình chuyện này cả. Nghe đâu, Quảng Thành đã giao hẹn với ông Vinh rằng nếu con Ô đứng được hết 4 hồ coi như lão thua cuộc với số tiền khá lớn. Kể cũng đáng, bởi con Ô của mình tuy cũng tầm đại, lúc ấy nặng gần 5 cân nhưng còn thua con kia chừng 8 lạng với bao mẹo mực, cựa cũng ngắn hơn nên bị chấp là phải. Có điều là chú Vinh nhà mình làm sao có thể là đối thủ của lão ma đầu kia trong cách cầm gà. Và bây giờ, thêm con Ô là mạng thứ 6 để theo cách gọi đương thời của giới gà chọi Hà thành, con Tía của lão được xưng danh là gà vô địch! Ông Viết trở mình và lẩm bẩm:

– Quảng Thành kỳ này to gan thật. Quên cái tội năm trước rồi hay sao?

Sáng hôm sau, dù còn hơi mệt do đêm qua mất ngủ, ông Viết vội vã đến phố Lê Văn Hưu tìm người bạn thân là ông Cần. Ông Cần vốn là tay chơi chim có hạng, người đã dạy ông Viết nghề cắt tóc và qua bạn mình, ông cũng học được chút cao siêu của nghệ thuật gà chọi. Hai người ngồi nói chuyện và uống trà dưới giàn hoa thiên lý đang ra hoa. Họ nói đủ chuyện trên đời, tuy nhiên chọi gà vẫn là đề tài hấp dẫn nhất. Một lúc sau, vốn nhanh miệng, ông Cần nêu vấn đề:

– Non nửa năm nữa là Tết rồi đấy. Tìm đâu ra con gà chiến cho hay để ra sới Tết chứ binh tình này không khéo con Tía nhà Quảng Thành nó lại ăn giải mất. Thằng cha hồi này ngông nghênh quá, chẳng coi ai ra gì cả…

– Ông Viết này, xưa nay trong các sới gà, có bao giờ có chuyện đá vượt tầm?

– Không. Tầm nào đá với tầm ấy. Tiểu với tiểu, trung với trung và đại với đại. Chênh nhau nửa cân là phải có nghề lắm mới dám đá và tất nhiên là khi mà con gà ngang tài thì ăn nhau chính là tài năng của người cầm gà, phải giỏi nghề và lại biết cách nắm phần thắng trong cách đặt cược…

Chợt ông Cần vỗ vỗ vào đầu mình rồi nói như reo lên:

– Ông Viết, ông còn nhớ cái con Mơ chân xanh không? Cái con “độc đắc” mà năm nào ông bắt ở Tứ Lộc, Hải Dương rồi về sau, khi bị sốt nặng ông đã giao nó cho thằng Hải Việt ấy. Nó cùng lứa với con Ô, đẹp lắm, tầm bán trung thì phải…

Ông Viết ngớ ra một lúc rồi thầm phục trí nhớ của bạn. Một lúc sau, ông Cần lóc cóc đạp xe lai người bạn đến hãng sơn Hải Việt ở phố Hàng Bài. Chủ nhà nhận ra hai bậc thày của làng gà chọi Thủ đô và lễ phép mời hai ông vào nhà uống nước ở buồng khách có kê bộ sa lông sang trọng. Ông Viết đang sốt ruột, đứng chống tay hỏi chủ nhà, vốn là người giúp việc cũ của ông hồi mươi năm về trước:

– Ông Hải này, con Mơ chân xanh hồi trước tôi giao cho ông đâu rồi?

– Bẩm còn. Năm ngoái cho đá 2 trận lớn, thắng cả. Nhưng năm nay xưởng đang lắm việc quá, thằng cháu lại về quê giúp mẹ nó đào ao, thành ra con Mơ chỉ ngày ngày 2 bữa thóc, nó béo và chắc thịt lắm, ông ạ…

– Dạ không dám, ông dạy thế nào cũng được ạ.

Đem gà về rồi, hai ông bạn tiếp tục ngắm kỹ con Mơ trong lồng úp, cả hai xem chừng thú lý lắm.

– Bây giờ nó nặng chừng bốn cân rưỡi, nhưng theo chế độ ăn và bài thuốc đặc hiệu của tôi thì đến Tết nó sẽ chỉ còn ngót nghét 4 cân cho săn chắc thịt. Lúc ấy, con Tía của lão Quảng Thành chắc cũng giảm trọng lượng xuống khoảng gần 5 cân gì đó.

– Nhưng vẫn chênh nhau ngót một cân – ông Cần lo lắng.

– Khoảng cách ấy, ở tầm tiểu và trung thì thật đáng ngại. Nhưng trưởng hợp này thì cũng có thể, vả lại ông đã ngắm kỹ gà mình chưa?

– Con Tía nhà Quảng Thành năm nay càng đá càng hay, nghe đâu nhiều đòn độc lắm.

– Nó đẹp mã thật: Tông Đăm, đầy mình, mào đứng, ức nở, chân 3 hàng vẩy xanh lục và cặp cựa đang ở độ thuận lợi nhất cho những cú đâm khai cuộc…

– Tiếc nhỉ! Hai hàng vẩy nuột đẹp thế này mà không có lấy một cái vẩy giắt nào đấy ở giữa để nó có thêm đòn Cáo. Ông Viết à, nhìn một cái vẩy giắt của gà mình có thể biết được về mức độ nguy hiểm do cái đòn Cáo mà nó sẽ tạo ra không?

– Sao lại không? Ăn tiền hay không là ở chỗ đó đấy. Ông đã quên rằng hồi năm Năm Hai, tôi đã 2 lần cầm gà có vẩy giắt, hay còn gọi là vẩy Cáo, đá chết đối thủ lớn hơn à? Con trước màu xám của quan đốc tờ ở Hải Dương và con Bạch Nhạn sau đó của một thằng mũi lõ, gà nó to hơn gà mình khoảng một cân nhưng Tây thì sao tinh bằng ta! Cầm gà pha mà cứ tưởng là chính tông, thế rồi mới hết 3 hồ, gà mình giở Cáo ra đá gãy cổ con kia, máu phun như suối từ cái “vòi voi” rồi giãy chết giữa sới. Ông à, cái vẩy giắt ấy nó nằm ở khe thứ 3 bên trái, đối xứng với chiếc cựa. Còn con Mơ này của mình, nó có đòn Cáo hay không, sau Tết ông sẽ rõ, ông Cần ạ.

Đang say sưa, ông Viết chợt im lặng.Hình như còn có điều gì đó rất tế nhị và kín đáo định tâm sự với bạn nhưng không hiểu sao ông lại thôi.

Xuân ấy, cái Tết thứ ba sau ngày Thủ đô giải phóng hình như về sớm hơn mọi năm thì phải. Người ta nô nức mua sắm để chuẩn bị vui Tết Đinh Dậu, riêng giới chọi gà lại có tin đồn rằng xuân này sẽ có cuộc hò hẹn lớn của những gà chiến từ Hải Phòng, Hải Dương, Hà Bắc và Hà Nội. Các trận đấu sẽ diễn ra từ ngày Hai Bảy tới mồng Ba Tết. Người ta háo hức mong đợi và chờ đợi.

Mới từ chiều Hai Lăm Tết, hai dải đất trống xung quanh sới gà của Ấu trĩ viên (nay là Cung Thiếu nhi Hà Nội) đã tề tựu hàng trăm gà chiến từ bốn phương, thôi thì đủ chủng loại, màu sắc, đứng nhấp nhô trong các lồng úp đa dạng. Theo quy định thì các chủ gà tự tìm đối thủ rồi đăng ký với Ban tổ chức để họ xếp lịch, công bố trên loa, cử trọng tài và trao thưởng cho bên thắng cuộc. Giải thưởng thường là chè thơm Hồng Đào, thuốc lá Thăng Long và giấy khen của Ban tổ chức. Riêng con Tía của Quảng Thành, do quá ư nổi tiếng nên được xem là “nhà vô địch” và Ban tổ chức công bố đấy là con gà tiêu biểu của sới gà Hà Nội, sẽ thách thức với tất cả. “Thành tích” của nó được nhắc đi nhắc lại trên loa phóng thanh, kèm theo lời hứa là sẽ có giải thưởng xứng đáng cho con gà nào dám so cựa với nó, nhất là lại cầm chân hoặc thắng được nó… Tuy thế, người ta cũng tinh cả và chẳng có chủ gà nào dám cho gà của mình lâm trận cùng con gà vô địch kia. Với nó, đám gà kia chỉ biết “kính nhi viễn chi” mà thôi. Nó đứng đó, khí thế lẫm liệt và vô tư thách thức tất cả, vừa cao lớn lại đẹp mã, lại tỏ ra không quên quá khứ hiển hách của mình. Thỉnh thoảng, nó căng họng và ưỡn ngực cất tiếng gáy khàn khàn nhưng vang xa, đấy còn là thói quen của nó sau mỗi lần hạ đo ván đối thủ. Suốt 4 ngày, từ Hai Bảy đến Mồng Một Tết, chừng dăm chục trận đấu đã diễn ra trên sới này nhưng giới hâm mộ vẫn chưa hài lòng. Họ còn chờ xem võ của “nhà vô địch” cơ! Trong khi đó, ông Viết vẫn ém con Mơ trong một căn phòng của hãng sơn Hải Việt. Cả tuần qua, nó chỉ dùng một thực đơn duy nhất là thịt bò tươi, mỗi này ba bữa. Khi màn đêm buông xuống, người ta thấy như có lửa trong con mắt long lanh của nó.

Đúng ba giờ chiều ngày mồng Một Tết, con trai ông Hải ung dung mang con Mơ ra và đặt lồng úp cách lồng con vô địch chừng ba mét. Sáng hôm sau, mồng Hai Tết Đinh Dậu, tiếng loa oang oang “mời đồng bào đúng hai giờ chiều nay đón xem trận thách đấu giữa con Mơ, nặng ba cân chín của ông Hải Việt, với con Tía vô địch, nặng năm cân mốt của ông Quảng Thành…”. Thật là một thông tin giật gân! Nghe được thông tin ấy, dân chơi gà lần lượt kéo nhau đến quan sát cả hai “võ sĩ” ở bãi gà rồi bàn tán sôi nổi.

– Lão Hải Việt có điên không nhỉ? Con Mơ này làm sao đứng nổi quá hai hồ trước võ nghệ của con vô địch? Chết là cái chắc!

– Thua người ta đến gần một cân mà dám thách đấu. Ngu!

– Chả lẽ nó không biết đấy là con Tía vô địch của Quảng Thành à?

– Chưa chắc đâu. Vừa nhỏ hơn, lại vô danh mà dám chọi lại con kia tất sẽ có chuyện.

Họ chờ, nhưng họ không biết được rằng trưa hôm ấy, hai bên đã làm việc xong với nhau ở “cấp chuyên viên” và một giao ước ngầm đã được thỏa thuận. Theo đó, nếu con Mơ chỉ đứng được ba hồ trở lại tức là thua. Nếu nó đứng được hết bốn hồ mà không chết hoặc chạy là thắng, bên thắng sẽ được hưởng số tiền tương đương với hai chục lạng vàng. Nếu đứng được năm hồ hay hơn nữa, số tiền sẽ gấp đôi. Chỉ có thế. Và đó cũng là canh gà lớn nhất, vô tiền khoáng hậu kể từ sau năm Năm Tư ở Hà Thành. Họ – người xem, cũng không thể biết rằng đêm qua, ông Viết đã sai đứa con trai ông Hải đi mua bốn bó hương trầm và đào sẵn một cái huyệt nhỏ vuông vắn ở góc sân để… chôn con Mơ.

Mới một giờ rưỡi, sới gà đã kín người xem, trong đó có cả hai người khách Ba Lan ở phái đoàn quốc tế giám sát Hiệp định Giơ-ne-vơ tại Việt Nam, họ còn mang theo cả một máy camera.

Phía đông là khu vực của con Mơ. Cha con ông Hải ngồi đó, họ lặng lẽ đưa mắt nhìn nhau trước những câu hỏi lao xao của người xem. Ai cầm con gà này đây? Con gà bất hạnh quá! Ai mà bạo phổi thế, dám ôm con gà nhỏ đối mặt với một tay ma đầu có hạng giữa chốn đô thành?

Khi tiếng cồng khai cuộc sắp sửa cất lên, Quảng Thành bệ vệ bước vào sới với chiếc mũ bê-rê đen trên đầu, lập tức con trai ông ta cất ngay chiếc lồng úp đi. Quảng Thành giơ tay ôm con Tía, làm một vài động tác khởi động cho nó rồi đưa mắt cú vọ nhìn qua phía đối thủ.

Chợt đám đông bên kia rẽ ra, một người đàn ông thấp bé, đầu hói và mang kính trắng, nhanh nhẹn bước vào sới rồi ngồi xuống, ngẩng đầu đón lấy con Mơ từ tay ông Hải. Đám đông nhìn nhau rồi nổi lên tiếng xì xào:

– “Viết Thủ Đô” – Vua gà chọi đấy!

– Đúng là ông Viết rồi! Quảng Thành phen này nguy to!

– Thật là một Oa-téc-lô ở sới gà Việt Nam!

Như gà gặp cáo, bên kia Quảng Thành chợt rùng mình, song y vẫn cười nhạt và cúi xuống gà mình.

Bó hương thứ nhất đã được đốt lên cùng với tiếng hô dõng dạc của hiệu lệnh vào cuộc. Ngay từ đầu, phía tây như chết lặng đi vì lối đánh khai cuộc nhanh đến chóng mặt của con Mơ. Trong nửa hồ đầu, nó đã tung ra đến sáu cú dọc hầu và chừng mười cú mé, trong đó ít nhất tới ba lần con Tía bị trúng cựa. Tuy thế, là nhà vô địch, con Tía chưa coi vào đâu và bắt đầu trả đòn một cách vững vàng, chắc chắn. Bỗng phía đông rộ lên tiếng reo:

– Mất mắt trái rồi. Vô địch mất mắt trái rồi!

– Có mà đến mùa quýt! – Phía tây đồng loạt trả lời.

Ông Viết nói nhỏ với ông Cần đang ngồi bên cạnh: “Mắt trái nó mới bị láng thôi”.

Láng chứ chưa phải mù, nhưng thị lực của con mắt ấy đã chỉ còn một phần ba. Và hồ đầu đã kết thúc trong sự vui sướng của phía đông, duy có ông Viết vẫn im lặng cầm gà. Ông rút đờm trong cổ họng con Mơ bằng cái lông đuôi gà thiến, ghé miệng hút mạnh ở khoang đầu con gà rồi bóc quả chuối tiêu, tách ra hai nhánh cho vào miệng nó đoạn vuốt cánh, nắn gân đùi và bấm mấy huyệt trên mình con gà.

Hồ thứ hai khởi đi ở thế cân bằng. Con Tía ra đòn ít hơn nhưng hiếm khi trượt đích. Người ta thấy rõ nó mổ vào đầu con Mơ để giữ cân bằng rồi vỗ cánh, tung cặp chân lên, đôi ống quản có hai chiếc cựa bổ quặp vào đối phương như thể người ta cầm đôi néo đập lúa bổ xuống cối đá vào dịp ngày mùa. Và mỗi lần như thế, trên thân hình con Mơ lại thêm hai vết đâm chí mạng. Nhưng con Mơ gan lì hình như không biết đau là gì và vẫn liên tục tấn công lại bằng các loạt đòn, tuy nhẹ cân hơn nhưng khá trúng đích và chỉ tập trung vào chiếc cổ dài của con gà vô địch cao ngạo kia.

– Mất mắt trái rồi, Mơ ơi là Mơ! – phía tây lại reo lên.

Nó lồng lên vì đau đớn song lại rất tỉnh táo và rút ngắn khoảng cách với con Mơ để ra đòn dữ dội hơn. Chỉ một loáng, nó đã đá văng mất cái mỏ trên của con Mơ. “Thôi thế là rồi đời”, phía đông đau xót nghĩ vậy, bởi mất mỏ thì đâu còn chỗ giữ thăng bằng cho đôi cựa làm việc. Trong khi đó, bên phía tây lại như vỡ ra tiếng hò reo khoái trá trước thắng lợi nhỡn tiền của nhà vô địch. Rồi khi tiếng cồng kết thúc hồ thứ ba sắp vang lên, cũng là lúc con Mơ mất nốt mắt phải và trở thành con gà mù hoàn toàn.

Ghé vào tai người bạn đang chăm sóc con gà chiến mang đầy thương tích, ông Cần dè dặt:

– Hay ta xin thua đi bởi gà mình chưa chết và cũng không chạy. Thua lúc này sẽ chỉ mất bốn mươi phần trăm tiền cược…

Còn chủ gà, ông Hải Việt cũng đang hướng ánh mắt lo lắng về phía ông Viết và toan nói điều gì. Nhưng, vị chủ soái đã quắc mắt lên và dằn giọng:

– Các ông im đi! Lúc này người quyết định là tôi và thời điểm quyết định là ở hồ này. Ở – hồ – này – nghe – chửa?

Mở đầu hồ thứ tư dường như là cuộc tàn sát của nhà “vô địch chột” trước con Mơ đáng thương, đã mù lại mất cả mỏ. Đến nỗi, ống kính của người khách Ba Lan lúc này đã lia về phía người xem nhiều hơn là vào cặp gà đang phân định thắng thua ở hồi chung cuộc. Con Mơ, có lẽ lục phủ ngũ tạng của nó đã giập nát trước những cú đá nặng như chì của đối thủ và nếu không có những vị thuốc và cách luyện của ông Viết mấy tháng qua thì chắc bộ ngực ấy đã phải vỡ ra từ hai hồ trước. Nó đứng đó, như Từ Hải giữa trùng vây, chỉ nghe tiếng gió để tránh đòn và phản công lại kẻ thù. Vẫn những cú mé sở trường nhưng cứ sau một cú như thế, dù trúng hay không nó cũng luồn ngay vào nách đối phương để ra một cú vỉa. Tội nghiệp, những cú vỉa nửa vời vì mỏ đâu nữa mà mổ, thành ra vỉa mà chỉ như buông, thậm chí như cú đấm. Không ai bảo ai, sới gà lặng đi như để chờ cái chết của con Mơ và phút tái đăng quang của con gà vô địch. Cái giây phút ấy dường như đến quá chậm và bây giờ chỉ còn chừng hơn một phút nữa là hết hồ thứ tư. Nhưng… cái gì thế kia? Sau vài giây im lặng, hai con gà bỗng như dính vào nhau, cổ họng phát ra tiếng kêu lạ và đồng loạt nhảy đá. Lập tức, có người sành điệu đã nhanh miệng reo to:

– Đòn Cáo! Đòn Cáo!

Đúng thế, nhưng thật lạ, bởi hai mà như một. Vừa rơi xuống sau cú đá trước – bước đệm của nguyên lý đòn Cáo, chúng lại nhảy lên và va vào nhau một cú thật mạnh.

Con Mơ bị bật ngửa ra xa tới hai thước, phơi trần bộ ngực nát bét nhầy nhụa máu đoạn run run mãi nó mới đứng dậy được. Còn con Tía đã bị gãy cổ. Cả sới gà cùng nghe tiếng cặp cựa của con Mơ va vào nhau khi bổ vào cổ nó. Chiếc cổ dài oai vệ kia nay đã thành “vòi voi”, lủng lẳng trước ngực. Nó lò dò từng bước đến bên kẻ thù và mổ mổ vào mình con Mơ. Rồi khi tiếng cồng hết hồ vang lên, theo thói quen nó định đạp một chân lên kẻ thù đang run rẩy dưới đất để cất lên tiếng gáy bất diệt của mình. Nhưng không được nữa rồi, cổ họng nó đã rách toang và xương cổ đã gãy, không sao ngóc đầu lên được nữa. Nó loạng choạng bước về góc sới phía tây nhưng chưa tới nơi đã ngã quỵ xuống đất. Trong khi đó, phía bên này, con Mơ cũng trút hơi thở cuối cùng trong vòng tay xót thương cùng gương mặt đẫm nước mắt của ông chủ.

Tối hôm ấy, mồng Hai năm Đinh Dậu, ông Viết đích thân lau chùi sạch sẽ con Mơ trước khi mai táng nó. Ôm xác con Mơ bên ngọn đèn, ông gọi ông Cần cùng cha con ông Hải Việt đến bên rồi chìa cặp chân con Mơ ra trước mặt họ. Cả ba cặp mắt cùng trố lên: Sau khi dùng nước sôi cạo sạch và lột đi lớp vẩy ngoài, trên ống chân con Mơ đã hiện ra hai hàng vẩy bóng loáng. Nhưng kỳ lạ hơn là ở khe thứ tư bên chân phải nó đã có một chiếc vẩy giắt màu hồng, thân vẩy nằm đối xứng với chiếc cựa của bên chân ấy…

Nguyễn Lưu