Top 14 # Xem Nhiều Nhất Truyện Về Gà Chọi Hay Mới Nhất 5/2023 # Top Like | Ngayhoimuanhagiagoc.com

Truyện Cười Hay: Chọi Gà

Tên cầm đầu thị thần và bọn hoạn quan trong phủ chúa rất ghét Quỳnh. Chúng bèn bàn nhau tìm cách hại Quỳnh. Chọi với Trạng thế nào nổi về mặt đối đáp nghĩa lý, văn chương, bọn chúng bày ra chọi gà. Chúng nuôi nhiều gà nòi nổi tiếng, có con ăn giải mấy năm liền, nức tiếng cả kinh kỳ, phố Hiến. Lúc đầu chúng đến gạ, Quỳnh từ chối. Sau thấy chúng nài nỉ năm lần, bảy lượt, Quỳnh chậc lưỡi: “Ừ thì chọi”. Bên kia mừng rơn, vội về phục thuốc, phục sâm cho gà đẫy lực trước khi ra sân đấu. Chúng còn dẻo miệng tán tỉnh mời được cả chúa nhận lời đến ngự tọa cuộc vui.

– Sới chọi mở giữa ban ngày vào một buổi sáng tại sân nhà Trạng. Không kể nhà chúa và lũ lâu la hầu cận, hôm ấy nhiều quan văn, quan võ trong triều, cùng dân chúng kinh thành nghe tiếng, chen chúc chật như nêm.

– Một hồi ba tiếng trống vừa dứt, cả hai đều tung gà ra sới. Gà của bọn quan thị, thoạt trông đủ biết là gà chiến lão luyện. Da nó trần trụi đỏ au, đôi mắt là hai hòn than lửa, mỏ thì quặp xuống, trông còn dễ sợ hơn mỏ đại bàng. Nó chưa rướn cổ, giang cánh, chỉ mới ướm cựa đặt những ngón chân xuống nền bằng mà bụi cát đã vẩn lên từng đám… Trong khi đó, trông đến gà của Trạng, ai cũng phải cười. Không những nó thiếu khí thế oai phong, ngay đến cốt cách bình thường của một con gà chọi cũng không có được. Nhìn kỹ, nó như loại gà sống thiến, nhưng ở đây, chưa có ai có thể bất ngờ tới điều đó. Biết đâu đấy “tâm ngẩm đá ngầm chết voi” thì sao?

– Hai “đấu thủ” gặp nhau ở vòng giao chiến thứ nhất. Người ta thấy gà của Trạng không thu thế gì, đập cánh phành phạch nhảy chồm ngay lên mổ vào đầu đối phương. Số đông khán giả vốn có cảm tình với Trạng ghét lũ nịnh thần quan hoạn, đã vỗ tay reo hò. Vừa ngay đấy, con gà thiện chiến kia ra miếng. Chỉ một loáng, nó xỉa cựa chân trái vỡ ức con gà của Trạng… Kẻ “chiến bại” rũ lông cánh nằm giẫy đành đạch… Trên chòi cao, chúa cả mừng cười khoái trá. Người đứng xem chán ngán bỏ về, còn bọn quan thị thì hò reo đắc thắng. Một tên đến trước mặt Trạng, nói khiêu khích:

– Thế mà có kẻ dám bảo gà của Trạng mấy lần chọi thắng gà của xứ Tàu. Té ra chỉ toàn đồn hão!

– Quỳnh làm bộ buồn phiền đáp lại: Vâng, các ông nói phải. Trước kia gà của tôi cũng cứng cựa, nhưng từ khi nó bị thiến nó mới đâm ra đổ đốn thế này.

– Bây giờ nhà chúa và lũ tay chân mới biết Trạng chơi xỏ, đem gà thiến ra chọi với gà chính cống. Thầy tớ chúa tôi bẽ mặt, nháy nhau rút quân cho nhanh. Trạng vẫn không tha, cứ lễ mễ ôm con gà chết, chạy theo đám quan gia, cờ, quạt… mà khóc:

– Khốn nạn thân mày , gà ơi! Mày đã bị thiến thì còn đua đòi làm gì? Tao đã bảo, mày không nghe, mày cứ ngứa nghề mà tranh chọi…Hu…hu… mày chết nhục nhã, hèn hạ cũng là đáng đời mày, chỉ thương tao tốn cơm, phí thóc, mất công toi nuôi mày, gà ơi là … con gà… bị thiến… kia ơi!

– Tiếng Trạng khóc gà “đuổi” tận vào cung cấm. Bọn quan lại đóng chặt mấy lần cửa, vẫn còn nghe văng vẳng câu chửi mỉa đau như hoạn.

Viết Truyện Ngắn Theo Ngôi Thứ Nhất Kể Về Con Gà Chọi Bị Bỏ Rơi Hay Nhất

Hướng dẫn làm bài văn viết truyện ngắn theo ngôi thứ nhất kể về con gà chọi bị bỏ rơi phần ngữ văn lớp 10, sinh động, hấp dẫn các bạn có thể tham khảo

BÀI VĂN MẪU SỐ 1 BÀI VIẾT SỐ 3 LỚP 10 ĐỀ 3 VIẾT TRUYỆN NGẮN THEO NGÔI THỨ NHẤT KỂ VỀ CON GÀ CHỌI BỊ BỎ RƠI

Ngày trưa nè nóng bức, nằm dưới tán cây rấm từng hạt thóc ngon lành, uống dòng nước mát lạnh, với một anh chàng gà chọi như tôi là tuyệt hơn bao giờ hết rồi. Và đặc biệt, sau lần tôi với anh chủ đoàn tụ và hiểu nhau, niềm hạnh phúc được nhân lên gấp bội. Các bạn sẽ không bao giờ tìm được câu chuyện về tình chủ-tớ tuyệt vời mà cũng đầy gian nan như chúng tôi đâu, tôi dám chắc! Và câu chuyện tôi bị cậu chủ bỏ rơi, rồi lại đoạn tụ đã làm sâu sắc thêm mối tình gắn bó này.

Tôi là một chú gà chọi đẹp, có tướng. Điều ấy không phải chỉ riêng tôi cảm nhận mà tất cả mọi người đều tấm tắc khen cậu chủ có chú gà cưng như tôi. Rồi ngày xuân đến, những lễ hội tấp nập bắt đầu. Giờ là lúc tôi biết mình chuẩn bị có những trận chiến ngày xuân rồi. – Ăn đi rồi chuẩn bị lên đường cho những đứa khác thấy chúng ta là số một nào chú mày!! – Cậu chủ đặt đĩa thức ăn vào chuồng rồi thúc giục tôi. Trong tôi giờ đây tràn đầy năng lượng. Tôi sẵn sàng rồi, tôi đã sẵn sàng để chứng minh cho cậu chủ thấy tôi là số một, chứng minh rằng những sự chăm sóc, gắn bó lâu nay giữa chúng tôi là không hề vô nghĩa. Bọc lại cựa, lau hầu bằng thuốc bắc, chải chuốt lại lông. Chúng tôi lên đường! Trận đầu tiên, tôi dễ dàng đánh bại anh bạn gà chọi bên kia chỉ bằng cú phi nước đại mạnh mẽ. Trận đấu thứ hai cũng như thế. Những cú mổ của tôi tỏ ra rất có hiệu quả. Ra đòn như giáng xuống đối thủ, lần lượt tôi tạo nên tiếng tăm của mình. Những tay chơi chính hiệu bắt đầu hỏi dò cậu chủ mua lại tôi với giá cao. Không chần chừ, cậu chủ từ chối thẳng thừng. Bởi vì tôi biết rằng giờ đây, chúng tôi là đôi bạn thân, gắn bó với nhau như hình với bóng.

Ngày này qua ngày khác, những buổi chọi của chúng tôi đều vô cùng êm đẹp. Và chúng tôi cũng vào đến trận cuối cùng. Nếu thắng, chúng tôi sẽ nhận được phần thưởng là số tiền khá lớn, đủ để cậu chủ mua chiếc xe mơ ước và đồ ăn chăm cho tôi. Tôi biết trận đấu này rất quan trọng và cậu chủ cũng đặt rất nhiều niềm tin vào tôi, không chỉ những trận đấu dũng mãnh qua mà cả những tháng ngày gắn bó trước kia nữa. Như thường lệ, sân đấu là một vòng tròn được vây kín bởi người xem. Đối thủ trận chung kết của tôi là anh bạn gà chọi có vẻ già dặn hơn tôi, trông khá là tự tin. Trận chiến bắt đầu trong sự cổ vũ hò reo của mọi người. Trong đầu tôi bây giờ chỉ có hình ảnh cậu chủ, chỉ có khát khao chiến thắng để chúng tôi có thể thực hiện ước mơ. Anh gà kia tỏ ra vô cùng điêu luyện trong từng cú ra đòn. Tôi cũng chẳng phải tay vừa vì sau đó, tôi đều đáp trả bằng pha đạp chất lượng. Nhưng đối thủ lần này của tôi thật là lạ. Anh ta không hề tung đòn dồn dập mà chỉ vờn vờm tôi. Tôi càng hăng máu, mổ chiêc mỏ sắc nhọn về đối thủ mà lại lần nữa, anh ta né được hết. Ôi không! Đến khi tôi nhận ra vấn đề thì đã quá muộn. Lúc này tôi đã thấm mệt, những cú ra đòn không còn dũng mãnh nữa và giờ là lúc anh ta đáp lại đòn tấn công của tôi. Đạp cánh, mổ tới tấp, phi nước đại mạnh mẽ. Sao anh ta lại mạnh đến thế? Sao anh ta ra đòn chuẩn đến thế? Câu trả lời là tôi đã mắc lừa, phung phí sức lực. Và cuối cùng, sức trẻ không thể thắng được kinh nghiệm kia. Tôi bị hạ gục trong sự sững sờ của cậu chủ hoà vào với niềm vui mừng của bên kia, sự tung hô của người xem đối diện. Tôi đã thua thật sao? Cậu chủ ơi ta đã thua thật sao? Ta không thể mua được xe cho cậu thật sao? Lần đầu tiên trong đời tôi gục ngã. Chúng tôi trở về nhà tỏ rõ sự thất vọng. Những ngày sau đó, không khí vẫn như vậy. Cậu chủ vẫn như thế nhưng vẻ mặt đượm buồn. Tôi tự nhủ bản thân sẽ cố gắng trong những trận chiến tiếp theo. Và ngày mong chờ cũng đến. Nhưng ôi không. Tôi lại thua, liên tiếp là những trận chọi thua. Tôi bị gạ gục chóng vánh, nhận lại những đòn giáng như búa bổ của đối thủ. Cả người tôi đau nhức, đi lại đã thấy khó khăn. Cậu chủ dần mất niềm tim vào tôi và những ngày sau đó, các bạn biết rồi đấy. Tôi nằm bẹp dí một góc, chẳng đoái hoài gì cả. Dần dần cậu chủ như quên lãng tôi. Cậu chủ lại đem về một anh bạn gà khác. Không còn là tôi ở vị trí số một, không còn những lời cưng chiều nữa. Tôi giờ đây là kẻ thất bại, bị bỏ rơi. Ngày ngày tôi phải đi kiếm ăn ngoài vườn. Tôi muốn quay lại những ngày đầu, quay lại ngày tháng hạnh phúc kia nhưng giờ tôi phải làm sao?Tôi đã bị bỏ rơi từ bao giờ rồi.

Tôi có lẽ là minh chứng rõ ràng nhất cho câu nói: ”Lên voi xuống chó”. Ngày ngày hoài nhớ về kỉ niệm giữa tôi và cậu chủ. Đâu còn những buổi tập chạy hăng say nữa, còn đâu những lời nói âu yếm từ người bạn tôi hằng yêu quý. Tất cả với tôi giờ đây đều là kỉ niệm mà thôi. Còn hiện tại, tôi là ”ông gà chọi”! Nói chễm chệ thế thôi chứ tôi còn đang tuổi như mấy anh bạn đang sung sức chọi ngoài kia, chắc là ngang với đối thủ đã làm cho tôi thân bại danh liệt ngày ấy. Nằm chết dí trong góc chuồng, không một ai đoái hoài. Có lẽ có mơ cũng chưa bao giờ tôi lại mơ tàn tạ như này. Cậu chủ cái ngày bỏ rơi tôi đã có anh bạn khác, cũng phổng phao chẳng kém gì tôi. Buồn lắm, thất vọng lắm nhưng biết làm sao đây?! Sớm sớm kiếm ăn bên góc vườn cho qua ngày, tưởng như thế là kết thúc cuộc đời của kẻ đã từng là ‘bá chủ thiên hạ’ này sao… Nhưng cái buổi sáng hôm ấy đã làm thay đổi hoàn toàn suy nghĩ của cậu chủ về tôi, và cũng là bước ngoạt, giúp cậu chủ hiểu được tấm lòng của tôi. Sáng đó, tôi đang kiếm ăn bên góc vườn như bao ngày thường khác. Bỗng đâu tiếng kêu thất thanh: – Ôi thôi con chó kia! Sao lại cắn gà chọi của tao thế này? Mau tránh ra đi!

Đó là giọng cậu chủ mà, có chuyện gì thế nhỉ. Tôi vội chạy ra xem tình hình. Ôi trời thì ra con chó ở đâu đã cắn anh bạn mới của cậu chủ. Máu đã chảy ra hết lông cậu ta rồi. Không dừng lại, con chó hung hãn nhe những chiếc răng dài, nhọn chực cắn cậu chủ. Từng tiếng gầm gừ như ăn tươi nuốt sống khiến tình hình càng thêm sợ hãi. Cậu chủ dù tức, lắm nhưng cũng phải lùi lại. Con chó càng được thể tiến tới. Dường như nó không ngần ngại gì cả, chỉ chực ngoạm ngay lấy cả cậu chủ lẫn anh bạn kia thôi. Trong giây lát, theo phản xạ bảo vệ cậu chủ năm xưa, tôi một mạch phi đến, giương đôi cánh rộng bay lên và mổ một cú trời giáng xuống sống mũi con chó. Một thoáng bất ngờ, nó kêu oẳng oẳng rồi lùi lại. Có lẽ chính kinh nghiệm chiến đấu ngày trước đã làm cú mổ của tôi trở nên khác lợi hại. Con chó lao thẳng về phía tôi, lè cái lưỡi dài nhơn nhớt, hàm răng sắc nhọn tấn công. Nhưng tôi đâu có vừa, né sang một bên, tôi mổ cú thứ hai vào giữa trán, nó lại oẳng oẳng kêu lên. Lập tức, bộ móng chân trước nó vung lên làm tôi không kịp trở tay. Một vệt dài ở cổ, máu bắt đầu rỉ ra. Nhưng tôi không lấy làm sợ hãi. Nhiệm vụ sinh tử quan trọng nhất của tôi bây giờ là bảo vệ cậu chủ, người bạn nuôi nấng tôi. Cú thứ hai, con chó vả vào ức tôi cái đau điếng. Tôi loạng choạng nhưng không hề nao núng, tung cánh nhảy lên mổ liên tiếp vào đầu, mặt cùng với bộ móng sắc nhọn. Và cú chí mạng, tôi mổ trúng vào khoé mắt. Con chó rú lên và chạy mất. Tôi kiệt quệ sức lực quỵ xuống trong sự thoải mái hơn bao giờ hết. Bởi vì tôi biết, tôi vừa bảo vệ được cậu chủ, đã chứng minh cho cậu chủ rằng tôi không hề vô dụng, chưa bao giờ chịu thất bại. Tôi tỉnh dậy trong chiếc chuồng từ ngày đầu tiên ấy, vẫn thân thuộc nhưng sao lại cảm giác lạ đến thế… Những vêt thương đã được lau thuốc và băng bó lại cẩn thận, chắc là cậu chủ làm. Còn hơi đau đớn sau hai cú tát trời giáng vào người, nhưng bây giờ, tôi nhẹ nhõm hơn lúc nào hết. Rồi bỗng dưng hơi ấm thân thuộc lại gần tôi, ôm tôi vuốt ve bộ lông: – Anh xin lỗi chú mày. Từ nay anh sẽ không bỏ rơi chú mày nữa. Nhờ có chú mày mà chúng ta không bị con chó ấy làm nguy hiểm. Chúng ta sẽ cùng anh bạn mới kia đi đấu những trận đấu, cùng nhau tập luyện ngày ngày nữa. Đồng ý không nào?

Vẫn giọng nói ấy nhưng sao ấm áp quá. Chắc có lẽ là ấm từ lòng tôi đây chăng. Thật mừng vì cậu chủ đã nhận ra được tấm lòng của tôi. Không muộn màng nhưng cũng vừa lúc. Từ ấy, chúng tôi bắt đầu những ngày mới đầy hứng khởi, khao khát. Anh bạn kia đã cùng tôi thắng bao trận đấu. Giờ đây, đệ nhất gà chọi đã lại thuộc về tôi, là ‘đệ nhất’ đấy!

Đúng là chẳng có vinh quang, thành công nào luôn sẵn trước mắt cả. Chẳng có tình cảm bền lâu nào mà không tải qua quá trình gian nan, trắc trở. Ngày hôm nay chúng tôi gắn bó với nhau là cả chặng đường dài để hiểu nhau, có sai lầm, có nhụt chí, có không tin tưởng. Nhưng xét lại cho sau cùng thì tình yêu luôn là bất diệt, luôn soi sáng chúng ta đến với cái đẹp nhất!

BÀI VĂN MẪU SỐ 2 VIẾT TRUYỆN NGẮN THEO NGÔI THỨ NHẤT KỂ VỀ CON GÀ CHỌI BỊ BỎ RƠI

Có lẽ không phải ái cũng có thể thấm thía hết nỗi đau bị bỏ rơi lại phía sau. Nhìn chú gà con bé nhỏ bên vệ đường run rẩy sợ hãi được cậu chủ chăm sóc, tôi rùng mình nhứ lại khoảnh khắc quá khứ, cái khoảnh khắc tôi chẳng bao giờ quên được mình bị bỏ lại một mình giữa bãi chiến trường đẫm máu của cuộc đấu gà chọi khốc liệt

Thời gian đã trôi qua rất lâu nhưng tôi chưa bao giờ quên từng giây từng phút cảm giác mình bị bỏ rơi đau đớn và xót xa như thế nào. Sau trận đánh khốc liệt với tên gà chọi Sấm Sét ấp trên, tôi – kẻ cứ ngỡ mình sẽ trở thành huyền thoại uy quyền trong làng gà chọi này cuối cùng thất thểu nằm im trong vũng máu, đau đớn không thể dãy dụa. Nhìn đội cưa sắc nhọn bị bật tung, tôi nhớ lại hình ảnh hào hùng, anh dũng của mình trong trận đâu. Tôi bước vào trận đấu đầy khí thế cùng ánh mắt tin tưởng của cậu chủ nhỏ, đưa ra những cú đá hích mạnh mẽ xuất thần. Tối cảm thấy máu tôi đang nóng hừng hực lên, chắc cái mặt đã đủ tía tai để cho cái thằng Sấm với Sét nổi tiếng kia một trận nhừ tử. Vậy mà nhoáy một cái, vừa mới xòe đôi cánh tôi đã bị hắn hất tung, hai cái cựa dài quặp vào cánh tôi xoáy mạnh. Tôi dãy dụa không yên nhìn về phía cậu chủ nhỏ tôi yêu quý, tức giận vì phải nhìn thấy ánh mắt thèm thuồng món đồ chơi siêu nhân cậu ao ước. Tên Sấm Sét kia đầy đắc thắng trở về nhà vui vẻ, còn lại tôi và cậu chủ nhỏ một mình trên bãi vắng. Cậu định đưa tay ôm lấy tôi. Nhưng bàn tay ấy vừa chạm vào cũng đã khiến tôi đau khủng khiếp. Lòng kiêu hãnh của một con gà chọi mới lớn khi ấy không cho phép tôi chấp nhận thua cuộc. Tôi thét lên, gắng dãy dụa, chiếc mỏ nhọn liên tục mổ vào không khí. Mắt tôi đỏ ngầu, giận dữ. Cậu chủ nhỏ cố chạm vào tôi nhưng đều bị tôi mổ ác liệt. Nào ngờ sau một phút bất cẩn, tôi mổ mạnh vào tay cậu khiến tay tím lại hình như sắp bật máu nhưng tôi cũng chẳng hề quan tâm, đầy giận dữ đổ oán trách cho cậu. Đôi mắt trẻ thơ của cậu đãm lệ, cậu hét lên:

– Tớ không chơi với cậu nữa. Cậu xấu lắm

Rồi cậu vụt chạy đi, để lại tôi bơ vơ trong cái nắng chiều vàng nhạt cuối ngày. Tôi hoan hỉ mình cóc sợ gì sất, ai thèm chơi với cậu chứ. Bao nhiêu oán trách tôi đều đổ lên tại câu. Nhìn vết thương này mà xem, cái tên gà kia ác thật cũng tại cậu cả sao lại cho tôi đấu với hắn chứ, món đồ chơi kia chả hay ho chút gì hết, chán phèo. Nhưng cái niềm tự tin, kiêu hãnh hão ấy chả bao lâu như ngọn nến le lói bị mấy ngọn gió lạnh mùa đông thổi cho tắt ngúm. Tôi bắt đầu run cầm cập, cái lạnh thổi đến làm những vết thương ở cánh và chân tê buốt. run rẩy, tôi co rúm lại cố lấy đôi cánh thương tích che mình lại. Tôi bình thường luôn tự hào vì cặp giò rắn rỏi, lớp lông mỏng để lộ những đường vân tuyệt đẹp, vậy mà giờ đây lại ghen tị với mấy thằng gà nhà lắm lông chắc chả sợ gió lạnh. Cố nhón ra nhặt nhạnh những tia nắng càng lúc càng lìa xa chân tôi, lạnh quá và sau đó bóng tối phủ đầy trước mắt tôi. Tôi kêu lên sợ hãi mà không một ai nghe thấy. Tôi gọi ông chủ rồi gọi cậu chủ ai cũng được chỉ cần đến cứu tôi thôi. Nhưng lâu lâu quá, bóng tôi đen ngòm, gió rít từng cơn, những ngọn cỏ cành cây như rì rầm rồi lại như quát tháo dọa nạt. Tôi nhắm tịt mắt lại cuộc sống thường ngày hiện ra đậm nét. Ôi chiếc lồng đệm rơm thơm mùi lúa chín ấm áp, ôi những con giun con dế ngon lành đang đón đợi. Còn có thể thấy cả gia đình cậu chủ đến chăm lo cho từng chú gà chọi chúng tôi nữa chứ. Tôi thèm được vuốt lông biết mấy, thèm được ăn lấp đầy cái bụng rỗng, tôi mê mệt trong trí nhớ. Và cứ mỗi lần tôi sắp mổ được con giun, sắp chạm vào đống rơm ấm áp thì cơn đau lại nhói lên, đẩy tôi đứng trên vực thẳm của hiện thực Thấy mình không thể tiếp tục như này được nữa, tôi gắng tích góp toàn bộ sức bình sinh vốn có của mình gắng gượng dậy. Một lần, hai lần rồi ba, bốn cứ thế tôi thất bại đến lần thứ năm một chan có vẻ như sắp đứng được thì ụp. Cả thân tôi sụp xuống đôi cánh đập xuống đất lạnh, đau buốt tôi nằm im chấp nhận. Nhìn xung quanh, những chiếc xe với ánh đèn pha lóa mắt đến rồi đi, và đã rất nhiều lần tôi ngỡ có ai đến tìm mình. Cuối cùng đến cả một bóng xa cũng chẳng mang theo hi vọng của tôi cuối cùng của tôi đi mất. Tôi chấp nhận số phận mình, mê man trong những mảnh quá khứ êm dịu, đôi khi rùng mình bởi tiếng chờ đợi cuả những con chuột cống to bự hay tiếng rùng rợn của những con quạ đen. Tôi cứ thế lịm dần đi, không có lấy chút sức mạnh chống cự. Và rồi tôi đã mơ. Mơ về một bàn tay ấm áp quen thuộc ôm lấy tôi, sốt sắng cố tìm hơi thở còn sót lại của tôi. Tôi như thấy mình được dịu dàng chăm sóc, đôi cánh đau, đôi chân bật móng được xoa dịu bằng nước ấm, và tôi lại được trở về với ổ rơm ấm áp quen thuộc. ô kìa bàn tay của cậu chủ đang vuốt đầu tôi, xoa nhẹ chỗ đau. Kể cứ mơ như này có phải tốt không cơ chứ. Rồi dần dần tất cả chìm vào tĩnh lặng. Tôi biết chỉ là mơ thôi mở mắt là gió sẽ thét gào, có khi mấy con chuột, quạ đang xơi tái tôi mất. Không chịu đựng được tò mò, tôi mở mắt ra. Ôi căn nhà thân thuộc và rồi đôi mắt cậu chủ nhìn tôi đầy âu yếm mà cũng đầy ân hận. Ánh mắt long lanh ấy làm tôi nhớ lại ngày xưa biết mấy. Khi tôi chỉ mới là quả trứng đã nghe tiếng cậu chủ, khi đạp vỏ cậu cũng là người đầu tiên gặp tôi, long lanh đôi mắt hét lên quá đỗi vui sướng. Chúng tôi đã gắn bó biết mấy, cùng nhau trốn ông chủ đi đá lung tung khắp sới cùng đám trẻ trong ấp. Tôi lặng thinh xúc động. Ông chủ bước đến xoa đầu tôi thở phào:

– May mà tới kịp không thì…

Cậu chủ nhỏ cúi đầu xin lỗi ông chủ, xoa xoa lấy tôi:

Tôi chỉ muốn phì cười nhưng gà sao cười được nhỉ. Tôi vui sướng nhìn cậu, cảm thấy mình may mắn biết mấy khi không bị nằm queo giữa bãi đất hoang hay bị xơi tái mà được về lại với mái nhà xưa cũ. Tình cảm của chúng tôi vì thế cũng thêm gắn bó.

Giờ tôi đã là một chú gà chọi dũng mãnh, đôi chân lành lặn với đôi cựa rắn rỏi, có thể đi khắp đó đây làm cậu chủ tự hào nhưng khoảnh khắc hôm ấy đã cho tôi bài học đắt giá về lòng kiêu ngạo, sự tức giận bồng bột, cảm giác thấm thía sợ hãi khi bị bỏ lại cô đơn một mình không có ai bên cạnh.

Tổng Hợp Về Bài Thơ Hay Về Cách Chọn Gà Chọi, Gà Đá

Kính thưa bà con, anh em đam mê gà chọi. Hatthocvan Vietnam xin trân trọng giới thiệu 01 bài thơ về gà chọi rất hay, giới thiệu khái quá về các dòng gà chọi và cách lựa chọn tuyển mộ!

 

 

TỬ MỴ nằm ngũ như mê  Hai chân soải thẳng cánh xoè cần ngay  MỴ TRƯỜNG thường ngũ ban ngày  Ra sới vẩn ngũ ngũ hoài người ơi  Vào trận thì thật tuyệt vời  Đòn như búa bổ cựa thời độc ghê  Bỏ đi rồi lại chạy về  Đá đòn Hồi mã ôi ghê quá chừng  Đêm ngũ thì móc hai chân  Như Dơi đang ngũ trên từng nhánh cây  Gà ĐÀO thân bé gầy gầy  Dáng đi tướng đứng như bầy Thiên nga  Bộ lông thì thật mượt mà  Đòn đau hết biết cựa là lưởi đao  Đá đâm đâm đá như sau  Nhiều đòn chí tử đá vào hồ ba  Lưởi như lưởi Rắn thè ra  Ấy là giống quý tài ba dị thường  Ngũ Sắc đẹp đẻ dễ thương  Cựa đen Cựa trắng dể thường thua ai  Nhật Nguyệt chính là các ngài  Móng Thới đen trắng có tài đá ăn  Nguyệt Lân là cựa có răng  Xoắn như đinh ốc có lằn dọc ngang  Trong cánh vảy Rắn hàng hàng  Miệng thời hôi thúi mậy nàng chẵng ưa  Gà mà lông mọc lưa thưa  Phao câu không có chẵng vừa người ơi  Lông thời xơ xác tả tơi  Đó là gà Cúp gà Dơi ngang hàng  Gà mà miệng rộng tan hoang  Lưởi thụt trong cổ hào quang mờ mờ  Dưới chân có vảy bàn cờ  Thần kê ẩn tướng có ngờ được đâu  Gà mà có vảy dưới hầu  Lưởi đen hay bớt làm giàu người nuôi  Gà mà lông ngược lông xuôi  Lông Voi mọc ở sau đuôi gà tài  Hai màu mắt lại chẵng ngay  Mắt lớn mắt nhỏ gà tài có dư  Chân xanh mắt Ếch lừ lừ  Đá chết không chạy gà dư gan lỳ  Thanh Long gà chiến một khi  Quấn ngang cựa trái vảy liền với nhau  Gà Bịp nhưng lại có màu  Xanh xanh hai Ức gà nào hiếm hơn  Gà mà hai cựa hai bên  Bên cứng bên sút gà Thần chẵng chơi  Gà mà không thích “chơi bời “  Cứ lo rượt mái tơi bời mới “chơi “ Đạp mái thì đạp trên trời  Đầu thời không cắn lạ đời ghê chưa  Khai Vương gà quý chẵng vừa  Ngay bên dưới cựa nứt bừa bốn vân  Gà mà có cựa sừng Lân  Vành Nguyệt-Hổ Trảo khó lần nào thua  Gà như có ngãi có bùa  Đêm gáy họng sáng gọi đùa gà Ma  Gà Mái không đẽ trong nhà  Bươi hang để đẽ chính là Thần kê  Gà mà cứ hể đêm về  Từng cơn gáy thúc Linh kê có thừa  Gà mà như thể mắc mưa  Xác xơ xơ xác chẵng vừa gà Te  Bồng lên “tục tục ” bên hè  Quý kê chính thực gà nghề vô song  Gà mà khi ngũ xù lông  Đó là gà Nhím nước đầy phát huy  Ra tài ra nghệ đến khi  Nước rút cạn lán gà thì phải thua  Nước lớn thì cứ thi đua  Nước ròng mau chạy kẻo thua thấy bà  Gà mà không ngũ trong nhà  Ngủ bờ ngủ bụi cũng là gà hay  Giống trên được gọi gà thầy  Bớt son dưới chậu gà hay vô cùng  ******  Gà mà đá độ thật may  Duyên trường Ngũ Sắc chính ngài đó đa  Giáp Cần quả thật tài ba  Đầu đầy mưu lược ấy là Linh kê  Lưởi đen lưởi bớt thì mê  Linh kê ẩn tướng mà chê thật “khùng “  Gáy bảy tiếng giọng chẳng run  Tiếng rít như Lợn cùng chung gà tài  Nội Hoa Đăng vẩn miệt mài  Song song vảy ngón chạy dài tận trên  Hai chân vảy ấy hai bên  Ngài là Thần tướng ngồi trên họ gà  Đại Giáp ngậm vảy ngâm nga  Đóng ngang với cựa đó là Quí kê  Đá đòn nặng cựa khỏi chê  Đá thương địch thủ mang về chết ngay  Vảy tốt vảy xấu đóng trên cán gà Án Thiên là vảy tài ba  Song Cúc dưới chậu cũng là thường thôi  Phủ Địa vảy ấy ôi thôi  Đá cho địch thủ phải lòi hầu ra  Hai chân Án-Phủ đó là  Tứ Trực chính nó tài ba dị thường  Hoa Mai chậu thật dễ thương  Chuyên đá gốc cổ chẵng nương đó mà  Vảy dưới chậu lại hở ra  Đó là Rọc Chậu nuôi mà uổng công  Hổ Đao đệ nhất cầu mong  Hổ Đao đệ nhị còn trông mong gì  Ám Long là cái chi chi  Còn gọi vảy Yến mấy khi thua tài  Ác Tinh màu đỏ đẹp thay  Thường khi đánh đấm đòn tài đòn quăng  Hạ địch thủ chẳng khó khăn  Đó là Linh Giáp Tử rằng độc ghê  Nhân Tự Thới thật là mê  Có đòn móc mắt ai chê bao giờ  Vảy Thất Bát ai đâu ngờ  Đá dở như hạch chỉ chờ cà ri  Nhân Tự Biên là cái thứ chi  Đá đòn hiểm độc địch thì phải thua  Gà nầy khi gặp phải mua  Chân mang Đại Giáp địch thua chạy dài  Dưỡng nuôi chăm sóc hằng ngày  Bồng lên Túc Túc tương lai huy hoàng  Vảy trơn vảy đóng hai hàng  Biên-Kẽm-Hậu tốt là chàng Tam Vinh  Giáp Vy Đao chớ có khinh  Ra đòn hiểm độc cựa tin chết gà  Lưởng Ngọc Song Cước thì ra  Liên hoàn tam tứ cả nhà phải kinh Nhân Tự Đầu Hổ thật xinh  Ngón Ngọ sát móng có hình chử Nhân  Dặm Ngoại Cán chưa có lần  Đừng mơ chữ thắng chữ bần có ngay  Đôi ba hồ địch chạy dài  Đó là Phản Hậu đa tài người ơi  Tứ Trụ Giáp như chào mời  Địch mà giao đấu rồi đời chiến kê  Ám Nguyệt Chỉ thấy thì mê  Gối trêncó chỉ vân vê Quách Thành  Giao Long-Nhật Thới tung hoành  Thần Lực Chi Bái gà sanh đòn tài  Phòng Đao Giáp Thới thật may  Tài ba xuất chúng cựa thay đao tài  Gà nầy cảm thấy thương ngay  Giáp Cần quý lắm là ngài Linh kê  Gà nầy xin chớ có chê  Trên cao dưới thấp đề huề cựa linh  Xiên Đao xin chớ có khinh  Cụa như tên bắn bỏ mình như chơi  Huyền Châm-Gạc Thập như mời  Cựa đâm chân đá xong đời chiến kê  Dưới chân có vảy miển chê  Đó là Địa Giáp Linh kê là ngài  Ác Hổ Báo khéo phơi bày  Móng Ngọ có chấm tài cao hung tàn  Lộc Điền Tự cho chẵng màng  Nhật Thần-Hổ Khẩu thì mang đem về  Hàm Long-Yểm Nguyệt chớ chê  Tam Tài-Tứ Quý là kê có tài  Văn Võ Song Toàn có ngày  Vang danh khắp chốn gà hay lẩy lừng  Nhân Tự Đầu Hổ đáng mừng  Có tài đặc biệt lẩy lừng nọ kia  Phủ Hành Song hai Phủ Địa  Hoành Khai hai Vấn tài kia phải nhường Khôn lanh cắn mổ đòn thương  Ăn miếng trả miếng tam thương cổ đầu  Phủ Thành Kích thật là mầu  Trong đời ăn độ gà mau vô cùng  Yểm Địa thì thật là hung  Ngón Ngọ vảy nhỏ dặm tung dặm vào  Sất gốc chậu thật là mầu  Cựa đâm rất độc đòn đau ối chà  Xanh Đen Vàng Nghệ thế là  Dưới cựa vảy Trắng họ gà phải kinh  Một vảy Trắng đẹp lung linh  Đó là Bạch Giáp ai khinh bao giờ  Độc Giáp ít có ai ngờ  Đóng ngang ở cựa trông chờ hồ ba  *****  Song Liên Tự ăn Liên Giáp  Ăn luôn Hổ Khẩu “cháp” luôn Nhật Thần  Hàm Long chắc phải xa dần  Đòn hay tài hiếm không bằng Song Liên  Bán Nguyệt Nội đá như điên  Gà tài tung cước đòn thiêng đó mà  Dặm Ngoại Cán thì không tha  Mang đi cắt tiết cả nhà cùng xơi  Lục Kiết Giáp thật thảnh thơi  Vảy Khô Biên đỏ mà mời vô đây  Háng Biên bên dưới như vầy  Đầu như mủi giáo dễ gây luỵ phiền  Văn Án Đồng Giao đảo điên  Đá hầu-sỏ-mé gà liền bị thương  Song Âm Song Dương hai đường  Hai Án Thiên gối thêm thương gà tài  Nói qua về Tứ Hoành Khai  Đâu Đầu Nhịn Miệng mà may nổi gì  Ngậm Thẻ là cái thứ chi  Vô đòn vô lối đá thì tứ tung  Khai tiền hàng Ngoại bất dung  Gà chơi không được nếu dùng thì thua  Có thêm Khai Hậu thì mua  Khai Tiền Bể Hậu chân Vua gà tài  Nát Gối thì tạm dùng thay  Còn như Nhược Giáp là tay kém tài  Ngón Thới cũng có hình hài  Khép Nách vào chậu nuôi hoải uổng công  Hoàng Thành Chỉ Địa thì mong  Lộc Điền Ngoại chớ mong vảy nầy  Hoành Không thì tật không may  Duyên trường chẳng có mà tài cũng không  Vảy tài vảy quý Mai Hồng  Màu chân ba sắc đừng hòng đá thua  Độc Biên gà có cứ mua  Gà đá độc hiểm chẳng vừa người ơi  Thư Hùng Kê như chào mời  Chân Đen Chân Trắng hay Xanh với Vàng  Thập Cựa vảy đóng một hàng  Hình Vuông nho nhỏ đóng ngang cựa gà  Gà mà bạo ác đó là  Đá chết địch thủ tên là Liên Châu  Âm Minh Hùng Đoản là đâu  Tiếng cuối gáy ngắn có câu gan bền  Đòn độc gà địch phải rên  Âm Minh Thư Đoản phải nên nuôi dùng  Toàn Văn Vỏ Âm Minh Trung  Kế là Âm Minh Đoản cùng tài với trên  Người ơi xin nhớ đừng quên  Gà tài xui cũng thua tiền đó nha  Đá ít thì còn cái nhà  Đá mà tiền lớn chắc là Cái Bang 2. CÁCH CHỌN GÀ  ***Đầu Gà:  Đầu cần thì phải bằng nhau  Đầu to cần nhỏ sao mau hở trời ?  Đầu bằng ngang như đón mời  Anh chàng sinh thế đến chơi với mình  Gà mặt Lọ dử thành tinh  Đầu hẹp nhút nhátcứ rình chạy ngang  Anh mặt Cóc lại có gan  Đá lâu bền sức đánh tan gà thù  Trên nhìn xuống to chù ù  Sinh ra chậm chạp cho dù dưởng nuôi  Đầu vừa mắt sâu thôi rồi  Thầy Rùa mà đá công toi đó mà  Chí bất thoái chẳng có la  Coi thường sống chết thật là gan thay  Anh chàng nầy thật là ai ?  Là chàng mắt lớn nằm ngoài cái khuôn  Gò lồi trên má luôn luôn  Đá trên đá dưới cho tròn chiến kê  ***Mỏ Gà:  Còn cái Mỏ thì sao ni ?  Mỏ như gà Mái cắn thì thật nhanh  Phải cho biết rõ ngọn ngành  Hơi cong Mỏ ngắn thật lành người ơi  Mỏ Sỏ thì cắn nhanh rồi  Mỏ quập không tốt cắn nhồi được đâu  Ba là bền vững thật mầu  Cắn tuy hơi chậm chứ đâu có thường  ***Mồng Gà:  Mồng thẳng dựng đứng thì thương  Mồng mà có lổ tìm đường tránh ngay  Lổ ngay sọ thì có ngày  Thua tiền gà chết thương thay phận gà  Hoa Sung phải nhỏ đó nha  Mồng Vua cao quý là gà khỏi chê  Trông đẹp mắt lại đa nghề  Tông dòng nếu khá đê mê họ gà  Không to không nhỏ đó mà  Chỉ thiên ba cạnh ấy là Mồng Dâu  Đa số chẳng đánh trên đầu  Đó là mồng Trích mồng Dâu đánh hầu  ***Mắt Gà:  Gà mà có mắt thật sâu  Ra đòn chậm chạp là câu thầy Rùa  Mắt bằng ngang chớ có mua  Anh nầy Thỏ đế chạy đua là nghề  Màu mắt nhìn thấy phải mê  Trắng dã lỳ lợm khỏi chê gà nầy  Đòn độc gan dạ là đây  Lại thêm anh nữa cùng bầy anh trên  Vàng Thau xin chớ có quên  Hung hăng dữ tợn tên anh là Lỳ  Vàng đất đốm đen lạ kỳ  Là anh mắt Ếch mấy khi chạy dài  Mắt đen cá Lóc không may  Đang đá bỏ chạy thật cay đắng lòng  Mắt lửa thì thật là mong  Mắt Xanh lẩn Trắng gà tông có tài  Mắt Vàng mà lại không ngay  Yếu hơi yếu sức đòn tài cũng không  Chân Xanh mắt Bạc cầu mong  Vàng Thau cũng tốt còn trông đợi gì ?  Người ơi xin nhớ khắc ghi  Độc Long gà quý từ khi lọt lòng  ***Cánh Gà:  Cánh dài phủ khỏi phao câu  Cánh xệ thưa mỏng sức đâu có nhiều  Ngũ Sắc cần có một điều  Lưu Linh mười tám chia đều hai bên  Bên hông cánh thẳng thì nên  Nhô cao hai cánh đừng quên vai bằng  Hai cánh xả xuống như rằng  Thấy thân tròn lẵng là thằng yếu hơi  Lông đầu cánh kín đừng lơi  Mặt trong ôm sát với hông gà tài  ***Đuôi Gà:  Nguyệt Cung từng khúc trắng tinh  Ẩn trong không thấy thấy hình mặt trăng  Lưởi Liềm trông đẹp đó chăng  Phản Vỷ đá tốt nhớ rằng người ơi  Khi chịu đá đá tới nơi  Phần thắng ắt có rạng ngời danh thơm  Vào khuya khi bị đòn “bơm “  Hoảng hồn mất vía lồm cồm chạy đi  Lông đuôi cánh quạt ấy thì  Giống đuôi gà Mái mấy khi tốt lành  Phao câu to chớ có mong manh  Gà thừa sức khoẻ cạnh tranh với gà  Phao câu rời thì thhật ra  Gà nầy yếu sức khó mà đứng lâu  Trắng tuyền một cọng thì sao ?  Bạch Linh đó chứ thật mầu gà xinh  Lá Dừa một bó chớ khinh  Có đòn đá hiểm bỏ mình gà kia  Phao câu nhỏ chớ mua vìa  Chỉ vài hồ đá thành bia đở đòn ***Đùi Gà:  Đùi dài mà dẹp và to  Đòn đá rất mạnh chớ lo sợ gì  Đùi nầy nhìn thấy phải khinh  Tròn vo đùi ấy mấy khi gà tài  Đòn không chính xác khổ thay  Có cựa như thhể cái tay tật nguyền  Chẳng đâm là cựa chẳng chuyên  Có như không có muộn phiền lắm đây  Trái lại đùi dẹp đòn hay  Cựa như tên bắn tài thay gà nầy  Trên to giữa thắt thật may  Đùi dài to đẹp tương lai sau nầy  Đùi mà được gắn thật ngay  Giữa thân đi dưới đá ngoài đá trong  Cặp đùi sát ngực thì mong  Đánh đầu đánh cổ đánh chồng đòn đau  ***Cán Gà:  Lưởng Túc Tam Phân thì mê  Cán thắt eo giữa khó chê cán nầy  Thiết Côn Giản thật là đây  Đôi chân đánh buốt dể gây thương gà  Mập tròn thịt bủng thì là  Đá như gải ngứa đá mà như không  Cán nầy tha thiết cầu mong  Lá cây Xanh thẩm còn trông đợi gì  Đòn tài búa bổ là mi  Chân Xanh mắt Ếch chết thì chịu thôi  Dù cho bị đánh tơi bời  Quyết chết không chạy trút hơi cuối cùng  Cán khô xàm nhám cùng chung  Đó là Cán quý nên dùng đó nha  Vảy mỏng ôm sát đó mà  Đá đau hết biết địch la vang trời  Cán vuông lòng máng thì chơi  Cán tròn phải nhỏ mới khơi đòn tài  Cán nầy nhìn thấy đẹp thay  Vàng Xanh hai Cán kết ngay cán nầy  Cán Trắng như thể màu mây  Kết cùng mắt trắng biết ngay anh tài  Sau cùng đòn đá không ngay  Chân to chậm chạp tương lai tối mờ  ***Ngực Gà:  Ngực dựng đứng thật nên thơ  Lông ngực màu Ó còn chờ đợi chi  Đá đòn vủ bảo đến khi  Gà kia gục ngã có khi bỏ mình  Khi đi ngực chẳng run rinh  Ấ là Văn tướng thân chinh kê trường  Tướng quân Thực Tả chẳng nhường  Bầu diều bên trái thấy thương đó mà  ***Lưởi Gà:  Đoản thiệt là lưởi thục sâu  Như là không lưởi đừng sầu người ơi  Anh chàng có tánh lả lơi  Linh kê giáng thế lên ngôi vua gà  Lưởi đen như thể lưởi Ma  Tên chàng kêu gọi ấy là Linh kê  Lưởi chẻ đôi thật là mê  Anh tài xuất chúng không chê điểm nào  Lưởi gà to bảng thì sao  Gà lười chậm chạp chẳng mau tí nào  Cắt ngang không nhọn thật mầu  Gà nầy hiếm quý đúng câu gà tài  ***Mặt Gà:  Mặt nhọn gà nhát bở hơi  Mặt tròn nhanhnhện nhưng vơi sức bền  Mặt hình Tam giác thì nên  Lẹ làng nhanh nhẹn cựa lên liên hồi  Gà mặt Nhật chính là tôi  Một là Bắc đẩu không thôi là thường  Mặt chim Cú chẳng thèm thương  Điêu ngoa dử tợn mà thương nổi gì  Mất Bán Nguyệt thật là chì  Dử tợn quỉ quái chẳng vì một ai  Gà mặt Cóc có một không hai  Chí Tử Bất Thoái là ngài đó đa  Mặt gốc Tre thật điêu ngoa  Bất cần sống chết đó là yêu tinh  Gà mặt Lục biết phận mình  Tuỳ con hay đở thật khinh gà nầy  Mặt Lọ cũng thật là hay  Đòn đá khá tốt có ngày hiển vinh  ***Tướng Đi:  * Nhất thời chấm muối bỏ ra  Hai thời lắc mặt thứ ba né lồng…( Vô danh )  Vai cất cao ngực ưởn thì mong  Gà đi trên đá vào mồng gà kia  Đá đầu đá mặt lia chia  Giột mưa gà đứng ôi kìa gà hay  Đòn Cân thế đứng như vầy  Phần trên Đốc cổ ngang đầy phao câu  Chui lòn đi dưới thật mầu  Thường đá bạc dướichẳng mau ăn tiền  ***Cựa Gà: Nhật Nguyệt đen trắng hai chân  Cựa đâm như máy nát thân kẻ thù  Cựa điểm trông thật là nhu  Nguyệt Lân thân xoắn chẳng nhu tí nào  Cựa tài cựa độc Siêu Đao  Hoa Cà óng ánh đâm mau tức thì  Hổ Trảo xin chớ có khi  Xiên Đao chẳng kém một ly vảy tài  Ngậm Ngọc Đại Giáp đẹp thay  Huyền châm đâm suốt cựa tài cựa linh **********  Bên cứng bên sút yêu tinh  Óng ánh trong nắng đừng khinh cựa nầy  Vành Nguyệt trông thật đẹp thay  Vảy Thới lên thẳng cuốn ngay cựa gà  Hoa Mai ngay cựa đó mà  Vảy Vuông sát cựa ấy là Thập Đao  Cựa tài cựa độc Song Đao  Cựa trên xử dụng thật mau dị thường  3)VỊ TRÍ CỦA VẢY và ĐÒN ĐÁ.  *** Vảy Gà: Án Thiên trên gối bắt cầu  Quách Thành chung nhịp là câu ân tình  Kế tiếp chẳng chịu lặng thinh  Án Thiên Đệ Nhị chớ khinh gà tài  Đệ Tam Án Thiên tỏ bày  Phòng Đao Khắc Cựa gà tài phải kiêng  Phủ Địa là vảy cũng thiêng  Đóng sát dưới chậu vảy liền một khi  Vảy liền một mối thầm thì  Tài cao sức dẻo nhớ ghi trong lòng  Huyền Châm là vảy cầu mong  Vảy nhỏ dặm giử nằm trong hai hàng  Gà nầy vủ khí chân mang  Cựa như tên bắn các chàng phải kinh  Vấn Cán vảy đóng một mình  Thân mang điềm rủi bực mình ghê chưa  Rọc Chậu nếu có xin thưa  Gà hay đui mắt vẩn chưa được gì  Liên giáp nội xin đừng khi  Đóng ngang với cựa gà chì lắm nha  Mở miệng nhỏ đó chính là  Hàm Long một vảy ngẩm ra gà tài  Nhật Thần đầu tròn đẹp thay  Hổ Khẩu miệng lớn gà tài đó nha  Thập Điền gà dử như là  Chằn tinh gấu ngựa chẳng tha kẽ thù  Hình dáng vảy thật là nhu  Chử Thập đường đất phân khu Quách Thành  Sáu ô bốn vảy làm thành Khai Vương  Ám Long-vảy Yến phô trương  Vảy lót màu đỏ duyên trường Thần kê  Ám Long tài cán khỏi chê  Vảy sao mà cứ phải mê thế nầy?  Lót bên dưới vảy to đầy  Nằm ngang với cựa bậc thầy chiến kê  Dười bàn có vảy thật mê  Đó là Địa Giáp Linh kê là ngài  Liên Châu cũng thật là oai  Vảy Thới lên thẳng nhập ngay nhập vào  Ngả ba hàng Nội thì sao?  Liên Châu năm vảy cựa đao gà tài  Nhân Tự có dáng đẹp thay  Tạo đường chỉ nhỏ hình hài chử Nhân  Giáp Long Nhân Tự như thần  Nếu đóng ở Thới là chân hung tàn  Ngậm Thẻ vảy ấy chẳng màng  Tứ tung đòn đá hoang mang chủ gà  Vảy ấy xấu tệ vì là  Vảy nhỏ dặm giữa hai hoa Quách Thành  Vảy nầy cựa thật là nhanh  Đại Giáp Ngậm Ngọc tung hoành dọc ngang  Ba vảy ráp lại y chang  Ráp thành vảy lớn đóng ngang cựa gà  Miệng ngậm vảy nhỏ đó là  Đại Giáp Ngậm Ngọc tài ba phi thường ******  Thừa Thên Liên Tự thì thương  Đi trên đòn độc chẳng nhường một ai  Trường hợp vảy Thới chia hai  Sát Móng Khai Thới có tài đó nha  Chuyên nghề móc mắt đó mà  Thì ra Liên Móng chồng ba vảy liền  Đóng trên vảy ngón thì thiêng  Dùng ngón với móng đi liền với nhau  Nhiều đòn lạ lại rất mau  Gà nầy độc hiểm bỏ câu dung tình  Đâu Đầu Nhịn Miệng phải khinh  Ngũ Tu cũng vậy chiến chinh đui mù  Gà mù đòn đá cũng mù  Bở hơi yếu sức cho dùng dưởng nuôi  Trể Giáp tài chớ chẳng chơi  Song song hai vảy sáng ngời nghệ tinh  Hàng Nội chỉ xuống cựa linh  Có tài dùng cựa chiến chinh đó mà  Quăng tạt như thể gà ma  Cựa đâm đòn dử thật là thất kinh  Giáp Cần vảy đóng một mình  Đóng ngay cần cổ thật linh gà nầy  Về khuya đồn độc ra tay  Gà đá khó bại mai nầy hiển vinh  Mai Cựa đẹp thật lung linh  Đóng ngang với cựa có hình Hoa Mai  Hoa vàng nở rộ nay mai  Hình như chử Thập đóng ngay cựa gà  Thập Đao vảy ấy là gà  Có đòn đâm chém địch đà mạng vong  Ác Hổ Báo lại ngóng trông  Đòn tài ác độc như chông thọc hầu  Gà nầy đòn đá cũng mầu  Ngón Ngọ có chấm hai màu đen xanh  Xiên Đao quyết chí cạnh tranh  Dáng như quấn Cán đầu Thành hơi cao  Hàng Quách đuôi nhỏ mong manh  Chỉ vào nơi cựa chẳng lành người ơi  Tài cao cựa độc đón mời  Ác Tinh đỏ thắm ngời ngời sắc khoe  Đồng chạng đồng sức khoẻ re  Ác Tinh thắng chắc người nghe kinh hồn Vảy thường là vảy Cúc Bồn  Không tốt không xấu chẳng chôn anh tài  Cúc Bồn mà có cả hai  Ấy là Song Cúc cũng là thường thôi  Lộc Điền Tự ôi thôi rồi  Quách Thành châu lại thành đôi đó mà  Nếu như vảy nứt thì ra  Không Nội chẳng Ngoại thật là đáng khinh  Hàng trơn hai hàng vảy xinh  Rỏ ràng sạch sẽ như hình như tranh  Phòng Đao Khắc Cựa đòn nhanh  Biết đá nhiều thế là anh nhân tài  Hàng Biên hàng một thẳng ngay  Chạy lên tận gối là ngài Độc Biên  Đá cho địch thủ đảo điên  Gà tài đòn hiểm triền miên đánh thù  Yện Vỏ thì thật là nhu  Hàng Quách vảy đóng cho dù dưới trên  Dáng như Ẩn-Ám đừng quên  Tài cao hiếm có phải nên nuôi dùng  Bản Phủ Kích Giáp cùng chung  Là vảy Ẩn Địa mông lung quá trời  Phủ Địa bên dưới tạo nơi  Cho vảy nhỏ ẩn dưới nơi chậu gà  Xuyên Thành Giáp quyết chẳng tha  Đem về nuôi lấy sau mà hiển vinh  Hai Liên Giáp Ngoại cung nghinh  Trẹn hai vấn cán ngoại hình đẹp thay  Lạc diệp vảy ấy cũng tài  vảy giắt ngón Ngọ phơi bày thứ tư  Ngón Ngọ đốt giữa vẩn dư  Kế bên vảy lớn bây chừ thì sao?  Đốm nho nhỏ như gọi chào  Anh chàng Diệp Báo tài cao hiểm gà  Thì ra Liệt Bái chẳng qua  Đồm nhỏ đầu vảy là gà uy linh  Ngón giửa gà ấy hửu tình  Đốm trên đầu vảy anh linh một đời  Vảy độ nổi bốn chẳng chơi  Gò cao vảy đóng chơi vơi một mình  Từ Ứng Độ Sơn thật linh  Vảy đều như bắp phải kinh gà nầy  Liên Giáp Kẽm là sao đây?  Là chân bảo vệ mạng gà đừng vong  Nhất Đầu Hổ nhọn như chông  Đòn như vủ bảo chờ mong huy hoàng  Ngón Ngọ gần móng của chàng  Có một đốm nhỏ mấy nàng tương tư  Ba móng chân đen ngoại trừ  Ngón Ngọ móng trắng là như thế nầy  Bạch đầu Hổ thật là hay  Đôi chân đều có gà tài đáng khen  Hai chân hai Thới màu đen  Còn sáu móng trắng phải khen gà nầy  Hắc Hổ Thới chính là đây  Ra đòn sáng sủa miệt mài đấu tranh *************  Hổ Đầu Nhâm thật tinh anh  Trong vảy ngón Ngọ đốm lành phía trên  Về khuya gà mới làm nên  Đòn khuya càng giỏi càng lên đòn tài  Trung Cang Điểm chính là ngài  Vảy Cứ Cang Điểm cũng tài nước khuya  Vảy Thới đường thẳng chẵng chia  Đến ngay với Cựa chẵng lìa với nhau  Như Khẩu ngay đó thì sao?  Đóng ngang với cựa Khẩu Đao cựa tài  Cựa tài thì mặc cựa tài  Phòng Đao Giáp Thới khắc ngay cựa mầu  Vảy thới qua cựa cong vào  Ôm lấy cái cựa ngọt ngào tình thân  Vảy Thới từng vảy lên dần  Thẳng qua khỏi cựa lên gần gối trên  Hoa Đăng Thới chớ có quên  Cùng vảy ngón Nội thẳng lên gối gà  Hoa Đăng Nội hai chân là  Thần kê giáng thế họ gà phải kinh  Vảy ba ngón Thới có hình  Chử Nhật to lớn như mình với ta  Nhật thới là nó đó mà  Đâm vào chổ hiểm địch la chạy dài  Cánh Bướm từng cánh đẹp thay  Vài vảy gần móng có tài nầy nha  Móc mắt địch thủ chẵng tha  Thới dùng mãnh liệt vì là Giáp Long  Song Long Tự vảy cong cong  Hình như Bán Nguyệt xếp chồng lên nhau  Cựa đòn đều khá như nhau  Đánh cho địch thủ thân đau thật mầu  Tứ Trực là vảy ra sao?  Án Thiên đóng ở trên cao gà tài  Chân kia Phủ Địa thua ai  Hai chân Án-Phủ phơi bày ra đây  Tứ Trực là vảy trên nầy  Thần Lực Chi Bái đòn tài hồ hai  Ba đốt ngón Đốm chỉ ngay  Nhất nhị tam vảy đốm ngay kẻ đầu  Giao Long cũng đẹp cũng mầu  Vảy trong lấn chổ vảy ngoài chịu thôi  Ngoài lớn trong nhỏ đẹp đôi  Đóng ở gần gối chịu thôi gà nầy  Gà ấy thì như thế nầy  Chui lườn cắn gối vỉa hay đó mà  Cắn đùi đá mé chẵng tha  Là gà đi dưới thật là nao nao  Ngón Ngọ hai vảy gần nhau  Có cùng điểm đốm cùng nhau đá đùi  Sát Cang Điểm chớ biết lùi  Vai lưng đá hết gà chui dưới lườn  Nhân Tự Hội khá tỏ tường  Trên ngón chân Nội đóng hình chử Nhân  Tứ Trực kết hợp hai chân  Mổi chân mốt vảy phải phân cho đồng  Chân Án-chân Phủ cho thông  Tài cao hiếm có còn trông mong gì?  Cán gà có điểm là khi  Xanh Đen Hổ Trảo đòn ghi thế nhiều  Gà độc Nguyệt Ám Chỉ kêu  Mổt sợi chỉ nhỏ dăng đều ngoài trong  Gà nầy tài cán vô song  Đá quăng lại chém đòn hông hiểm nghèo  Bốn vảy Độ đóng một lèo  Từ Ứng Độ Sơn như Mèo đó ta  Dưới cựa hai vảy nứt ra  Đóng trong hàng Quách ấy là Tả Công  Đòn ngang cựa chém là xong  Lấy mạng địch thủ trong lòng bàn tay  Hai vảy nứt đóng hàng ngoài  Xuyên Thành thì cũng như tài Tả Công  Hàng Quách có hai vảy đồng  Đầu cao đuôi thấp cùng chông cựa gà  Song Phủ Đao chính là ta  Khôn lanh đâm cựa nhà nhà phải ghê  Nguyệt Tà xin nhớ đừng chê  Dưới cựa Quấn Cán đầu Thành Quách đuôi  Đòn đá thì thật là vui  Rộng đòn sỏ mé đá đùi đá ngang  Yểm Nguyệt thì đá lang bang  Cán hầu đá vỉa tan hoang cánh gà  Dưới cựa hàng Quách nở Hoa  Đầu tròn đuôi phẵng đó là vảy chi?  Lạc Ma Hàm Cốc nhớ ghi  Đá ngang hầu mé là mi gà tài  Hàng trơn sạch sẽ quá may  Hậu Biên Kẽm tốt là ngài Tam Vinh  Hai Án Thiên phải cung nghinh  Chân kia Phủ Địa thân chinh Kê trường  Âm Dương Tương Giao thì thương  Đá cho địch thủ tìm đường chạy đi  Nhiều câu góp lại thành thi  Nều rảnh bạn đọc có khi giúp nhiều  Về gà có lúc cũng điêu  Bạn mà không biết thiệt nhiều đó nha ************  4) GÀ XẤU KHÔNG NÊN CHỌN  ****  Hàng Hậu một vảy nổi cao  Màu đen xấu xí thôi chào đi nha  Bởi vì vảy ấy chính là  Điềm Hậu không tốt gà đâu có tài  Hàng Hậu có vảy phơi bày  Hai ba vảy dính thành ngay một đường  Liên giáp Đại giáp không thương  Vì là Nối Hậu gà thường ngu si  Gà không đường Kẻm vậy thì  Đòn tài suy giảm hiểm nguy mạng gà  Bây giờ vảy Độ đó nha  Vảy nhỏ đứt khoãng là gà không hay  Ngón chân thì phải như vầy  Ngón Ngọ mười tám gà nầy không hay  Đúng cách thì phải như vầy  Tối thiểu mười chín hăm hai gà tài  Vảy ngón chồng đá đòn ngay  Chồng ba chồng bốn đòn hay liên hoàn  Liên Giáp Ngón chẵng thèm màng  Vì là vảy xấu ngó ngàng mà chi  Uyên Vỏ Đệm Giáp vậy thì  Vảy vi không kỵ mấy khi thua tài  Đầu to cần nhỏ khổ thay  Mỏ thô cần yếu không tài đâu nha  Khoé miệng cạn hẹp chẵng qua  Mồng lớn trập ngã Mi gà dầy cui  Mắt sâu hoặc lộ thì đui  Mắt sâu tròng lớn đen thui thế nầy  Gà xấu đòn đá không ngay  Mi dầy má hóp có ngày thua đau  Cần dài mà dẹp không mầu  Song song với đất có câu gảy cần  Mình tròn hột mít phải phân  Trẹt lườn ghim hở ân cần mà chi  Cánh cụt xương nhỏ vậy thì  Cánh không ôm sát gà ni không xài  Lông đuôi lông mã không may  Thưa, mềm ,lớn bảng như lai gà Tàu  Bời rời lại bở không mầu  Đùi nhô đùi Cán lại bằng với nhau  Hai gối chụm lại sát nhau  Cán to có thịt thôi chào đi nha  Cán suôn duột không mặn mà  Chân to ngón ngắn thật là không hay  Nhiều thịt xương nhỏ vảy dầy  Thới khép vào chậu gà nầy chẵng nuôi  Nát gối vảy loạn không vui  Ngực song song đất gối lùi phía sau  Lưng cong gù hẹp chẳng mau  Lông Mã thưa ngắn mời chào chẳng mua  Lông Mã lại có nhiều màu  Gà nầy không tốt nuôi lâu uổng tiền  Khò khè như thế chẵng thiêng  Mau lo chửa trị để phiền lắm đây  Muốn hợp cách vảy như vầy  Vảy Thới tối thiểu phải đầy mười hai  Mười bốn vảy Hậu đúng ngay  Hăm hai ngón Ngọ gà tài lắm nha  Năm vảy Độ lớn đó mà  Ba hàng đổ lại ái chà hàng Biên  Tiếng gáy không rỏ đảo điên  Tiếng cuối dài quá chẳng thiêng tí nào  Bạn ơi xin hãy đón chào  Bài viết mộc mạc cùng nhau đọc bài  Không nhiều thì ít giúp ai  Mới chơi gà Chọi hiểu ngay giống gà.  Tông dòng chọn khéo đó nha  Nếu không thì chỉ là gà vứt đi  ****** 5) TẢN MẠN GÀ CHỌI  *****************  Vảy gà gồm có Quách Thành  Vảy lớn vuông vắn mới lành đẹp thay  Vảy độ hàng một hàng hai  Chân hai chân một chẵng tài người ơi  Hàng Hậu hàng Độ lấn ngôi  Để Kẻm không có hởi ôi gà nầy  Hậu Độ đụng nhau thế nầy  Thật là thất sách gà nấy chớ nuôi  Hàng Độ thì chớ có lùi  Nghiêng về phía trước là tui gà tài  Hàng Độ chia cắt chẵng may  Trong đời chinh chiến có ngày phải thua  Vảy Kẻm thì thật là chua  Dưới nhỏ trên lớn mới mua gà về  Kẻm độ thẳng tấp thì mê  Đừng cho thiếu vảy ê chề lắm nha  Vảy độ mất kẻm thì là  Gà phải trã độ đó nha bạn hiền  Làm sao biết được để kiêng  Vảy nào thiếu kẻm trận tiiền phải thua  Hàng trơn sạch sẻ thì mua  Gà đá nhiều thế khó thua đó mà  Vảy Độ cao thấp đó nha  Chân cao chân thấp thì gà có thua  Một Kẻm một Độ phân bua  Song Khai vảy đóng chẳng thua vảy tài  Tam Tằng thì lại hơi cay  Hai Kẻm một Độ đẹp thay vảy nầy  Một Độ một Kẻm thẳng ngay  Bị ba vảy chụm chận ngay cản đường  Độ Tam Trái thật dể thương  Song khai chân khác gà thường chạy ngang  Gà mà hàng Quách tan hoang  Kẻm Độ minh bạch thẳng đường gà hay  Quách Thàng lùm một lùm hai  Chân kia điểm đóm có tài lắm nha  Toàn Tài Văn Vỏ đó mà  Từ nơi giữa cán điểm qua cựa gà  Ván Cán Hoành Khai đó nha  Có thêm Xuyên Giáp thì là sao đây?  Đá trên đá ngang như vầy  Đóng tại nơi cựa “cổ mầy”chẳng yên  Đóng dưới cựa thật là thiêng  Đi trên lòn dưới đá liền bạn ơi  Vấn Cán Hoành Khai đón mời  Nguyệt Tà dưới cựa lên ngôi gà nầy  Đón tin hầu dọc ngang đầy  Đá cho tơi tả để “mầy “tởn luôn  Vấn Cán Hoành Khai khơi nguồn  Lạc Mai Hàm Cốt đi luồn với nhau  Chuyên gia đá mé thật mầu  Án Thiên tam nhị chớ ngầu đó nha  Dù cho thắng độ đó mà  Cũng nên lẩn tránh con gà nầy nha  Phủ Địa chưa thắng trận mà  Cáp vô sẽ thấy bán nhà bán xe  Phủ Địa kể cũng khắc khe  Đóng liền bốn vãy để che mặt tiền  Bốn Phủ Địa thật vô duyên  Gà nầy chẳng có duyên trường đâu nha  Mầu sắc điểm đóm đó mà  Xanh ăn đóm lợt chẳng tha nữa màu  Lục Đinh Lục Giáp thì sao?  Ba quấn nơi cựa gà nào hơn đây  Luận ra thì như thế nầy  Đá đòn hiểm độc gì đây Tam Cường  Hàng Hậu lên xuống bất thường  Gà không đúng cách trăm đường không may  Bán Phản Hậu thật là tài  Nữa kia úp xuống nữa nầy úp lên  Bạn ơi xin nhớ đừng quên  Trái nhiều hơn phải mới nên nuôi dùng  Thới phải hơn trái mong lung  Gà không được tốt chẳng dùng chẳng thương  Tam Vinh-Ngũ Đoản-Ngũ Trường  Tam Vinh sạch sẽ làm gương cho gà ********  Ngũ Trường là thế nầy nha  Miệng rộng lưng-cổ dài thì quá tay  Đùi cao ngòn thắt lại dài  Ngũ Trường là nó có ngày hiển vinh  Còn Ngũ Đoản sao lặng thinh  Vì phao câu lớn nghỉ mình chẵng xinh  Mặt dầy cán mỏ ngắn xinh  Cần đoản năm ngắn thật tình gà hay  ********  Gà Ô chân trắng cựa đen  Móng Trâu vàng mỏ phải khen gà nầy  Hoa Đăng Thới chính là đây  Rất cần cho vảy vào đây tỏ tường  Lên thẵng gối thật dễ thương  Nữa đường đứt đoạn thì thương cái gì?  Mười hai vảy Thới khắc ghi  Nếu mà thiếu vảy chân ni như vầy  Đứng không vững đá sao đây?  Đòn thì yếu lực sao đầy hồ khuya  Bể biên khai hậu chia lìa  Gà dở chổ khác ai kia nhớ rằng  Cậu gà xin chớ băn khoăn  Gà haytài giỏi phải năng nuôi dùng  Đòn tài Lịch Bái-Xuyên Tâm  Giác Cung-Áp Thổ địch lâm hiểm nghèo  Xung Phong đá tiếp đá theo  Một trông năm thế gà leo lên bồ  Khi nâng cán thẳng ngây ngô  Gác nhau ngón Nội chẵng thô tí nào  Như vậy tì phải làm sao?  Đòn đau hết biết địch nao cả lòng  Chọn gà thì phải chọn tông  Kế là cái Sọ mới mong gà tài  Sọ khuyết hai đầu nhọn thay  Gà gà sinh thế mai nầy lập công  Mổi trận mổi thế thật mong  Đá trên lòn dưới đá trong đá ngoài  Đầu nhọn nhiều thật là oai  Anh hùng là nó gan thay gà nầy  Sọ khuyết chẵng nhọn không may  Hay là không khuyết là tài chẵng kinh  Gà cựa khi đứng một mình  Chân lên chân xuống cựa linh quá tài  Vô sâu tay chân đùi dúm lại  Cựa tài đâm chém chẵng sai tí nào  *******  Lông Mã lẩn lộn lông Công  Gà tài gà quý còn mong đợi gì  Bây giờ kế tiếp xin ghi  Nếu cựa đâm trúng gà thì mạng vong  Tử huyệt là huyệt Giao Long  Huyệt nầy đỉnh Sọ không mong đâm vào  Dù nhẹ gà vẩn lao đao  Lập tức giảy chết mạng giao tử thần  Kế tiếp là huyệt Mắt Cần  Nếu bị đâm trúng gà thần cũng thua  Bây giờ tới huyệt Hang Cua  Lổ lỏm dưới cổ chào thua huyệt nầy  Cựa đâm là sẽ chết ngay  Vì là trúng phổi mạng nầy đã xong  Mã Kỵ huyệt cũng dễ vong  Một cựa thấu phổi đừng hòng sống nha  Bầu diều phải hiểu cho ra  Bị cựa dù thắng về nhà chết luôn  Cựa mà đâm trúng Mỏ Lườn  Gà bị đui mắt thãm thưong thân gà  Phao câu cũng lắm nguy mà  Nếu mà đâm trúng chắc là phải thua  Gà không đứng nổi sao đua  Thôi thì bê sớm thật chua chát lòng  Trái chanh to lớn dễ trông  Cựa vào sức yếu gà không thăng bằng  ********  Đá trẹo xương cổ đẹp thay  Là đòn Liệt Bái quá tài phải không?  Xung Phong đòn nạp cầu mong  Đè cần để đá gà tông đó mà  Áp Thổ địch phải rên la  Xuyên Tâm đòn nặng cũng là đòn hay  Như trên bài viết giải bày  Bao nhiêu thắc mấc có ngày phải thông  Chơi gà phải biết đến tông  Nếu mà tạp nhạp phí công nuôi gà . Thơ hay tổng hợp về cách chọn gà hay theo sách do mình sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau gửi các bác.

Trình Bày Suy Nghĩ Của Em Về Truyện Người Ăn Xin

Trình bày suy nghĩ của em về truyện người ăn xin

Suy nghi cua em ve nguoi an xin. Đề bài: Trình bày suy nghĩ của em về truyện người ăn xin

“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng. Để làm gì, em biết không? Để gió cuốn đi” lời bài hát của Trịnh Công Sơn cứ văng vẳng bên tai mỗi khi em gặp những con người đói khổ phải xin ăn trên phố phường hoa lệ. Có lẽ sợi dây mong manh để kết nối con người với nhau chính là tình yêu thương. Sợi dây yêu thương này đã được nhà văn nga Ivan Turgenev thể hiện sâu sắc qua mẩu truyện ngắn Người ăn xin.

Câu chuyện rất đơn giản kể về: ” Một người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, đôi môi tái nhợt áo quần tả tơi. Ông chìa tay xin tôi.

Tôi lục hết túi nọ đến túi kia, không có lấy một xu, không có cả khăn tay, chẳng có gì hết. Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nào. Bàn tay tôi run run nắm chặt lấy bàn tay nóng hổi của ông:

– Xin ông đừng giận cháu! Cháu không có gì cho ông cả.

Ông nhìn tôi chăm chăm đôi môi nở nụ cười: Cháu ơi,cảm ơn cháu!Như vậy là cháu đã cho lão rồi. Khi ấy tôi chợt hiểu ra: cả tôi nữa tôi cũng vừa nhận được một cái gì đó của ông.”

Vậy đấy, trong câu chuyện nay không có một đồng tiền nào được cho đi nhưng có một thứ được cho đi rất nhiều đó chính là tình thương. Đó chính là “cho là nhận” một đạo lý làm người thật giản đơn trong cuộc sống. Tình yêu thương là một sợi dây vô hình nhưng thiêng liêng mà chúng ta khó có thể định nghĩa được nhưng chúng ta đều biết rằng nếu không có nó thì cuộc sống này thật uổng phí. Tình yêu thương giữa người với người mang đến cho chúng ta sự hạnh phúc và làm cho xã hội này ngày càng tốt đẹp hơn.

“Mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh” vì vậy, trong cuộc sống có rất nhiều mảnh đời bất hạnh cần được chúng ta giúp đỡ. Ông bà ta từng có câu ” Lá lành đùm lá rách, lá rách ít đùm lá rách nhiều”. Đó là những lời rặn dò chúng ta hãy biết cảm thông sót thương, chia sẽ trước những mảnh đời bất hạnh. Con người ta chỉ có thể trở nên thật có giá trị khi chúng ta biết yêu thương, chia sẻ. Có lẽ tình huống trong câu chuyện giúp chúng ta hiểu hơn về tình yêu thương này. Không có chút vật chất nào nhưng cả hai đều nhận được rất nhiều. Họ chính là những nghèo khổ bần hàn nhưng thứ họ cho nhau chính là tình thương yêu vô bến. Đó chính là tấm lòng khao khát được rút một người nghèo khó vất vả hơn mình nhưng lại bất lực. Nhưng ông lão ăn xin đã nhận được sự yêu thương và tôn trọng của nhân vật “tôi”. Và ngược lại nhân vật “tôi” đã nhận được sự đồng cảm yêu thương từ ông lão ăn xin. Tình người cao đẹp của họ đã sưởi ấm những đêm đông giá lạnh.

Thế những giờ đây, trong một xã hội hiện đại xô bồ dường như tình người trở nên phai nhạt. Ích kỷ và vô cảm đó là những gì mà chúng ta đã và đang làm với những người xung quanh chúng ta. Có những người ăn xin lê lết hàng giờ liền bên hè phố không xin đủ tiền bữa ăn. Chúng ta khinh miệt họ khị họ xin chúng ta tiền, chúng ta ghê sợ họ vì sự bẩn thỉu rách rưới. Chúng ta vô cảm với những em bé bị ấu dâm, bắt nạt, bạo hành…từ đâu mà xã hội chúng ta lại trở nên vô cảm như vậy? Phải chăng là vì có nhiều kẻ lười làm chỉ chơi đã lợi dụng tình thương của chúng ta để kiếm ăn nên chúng ta sợ bị lừa. Phải chăng là vì chúng ta nghĩ rằng chúng ta cũng đang đói kém, nghèo nàn nên chúng ta không thể giúp gì được cho người khác? Niềm tin giữa con người với người đã bị lụi tàn?

Không niềm tin và tình yêu của chúng ta còn đó. Khi những đồng bào ta bị lũ lụt hàng tỷ đồng đã đến được tay bà con, hàng triệu những em nhỏ đã được cắp sách tới trường nhờ những tấm lòng hảo tâm. Và còn hàng triệu, hàng triệu những con người đa cùng nhau giúp đỡ để tình yêu và tình thương ngày càng được lan tỏa khắp xã hội. Đừng sợ hãi khi cho đi, đừng buồn khi bạn bị lừa dối hãy cứ tiếp tục yêu thương vì điều đó sẽ giúp bạn ngày càng tốt đẹp hơn trong cuộc sống.

TỪ KHÓA TÌM KIẾM Trình bày suy nghĩ của em về truyện người ăn xin Anh chị hãy nêu suy nghĩ của mình về truyện “người ăn xin” Anh chi hay neu suy nghi cua minh ve truyen “ngươi an xin” Cảm nhận về cho là nhân qua tác phẩm “người ăn xin” Theo chúng tôi